Lúc La Bối và mẹ Cố từ thẩm mỹ viện đi ra, trên người thơm ngào ngạt, mẹ Cố còn lợi dụng đặc quyền làm cho La Bối một tấm thẻ kim cương, cô có thể tùy ý đến đây làm đẹp miễn phí, số lần cũng không hạn chế, thẻ này cũng chỉ vài người có, thật ra La Bối vô cùng xấu hổ nên định không nhận, nhưng mẹ Cố lại nhất định phải đưa cho cô, cả hành trình cũng tẩy não cho cô, chờ tới nơi uống trà chiều, La Bối cảm thấy làm phụ nữ nhất định phải đối xử tốt với bản thân mình! Chờ có tiền có sắc đẹp có dáng người, toàn thế giới là của mình!
Giờ cô mới phát hiện tất cả người nhà họ Cố đều có tiềm chất làm người bán hàng đa cấp cấp bậc lão đại.
Cố Khiêm Ngôn tất nhiên không cần phải nói, cô chính là người được anh dẫn lên con đường kinh doanh này, mỗi khi cô có tư tưởng bỏ ngang, lời anh nói giống như roi quất bắt cô phải đi tiếp.
Đến nỗi ông nội Cố...... La Bối cảm thấy, nói không chừng Cố Khiêm Ngôn chính là được ông hướng dẫn, nếu Cố Khiêm Ngôn là đại lão thì ông nội Cố chính là đại lão của đại lão.
Bây giờ nghe xong một buổi mẹ Cố nói chuyện, La Bối cảm thấy trước kia mình sống quá cẩu thả, nếu mẹ Cố là nhân viên của thẩm mỹ viện, nói không chừng hiện tại cô đã ngoãn ngoãn bỏ tiền ra làm thẻ rồi! Cẩn thận nghĩ lại, thật đúng là đáng sợ.
"Bối Bối, bác cảm thấy hai chúng ta rất có duyên!" Mẹ Cố lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/menh-phu-quy-troi-sinh/1201317/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.