La Bối chớp chớp mắt, cô cho rằng bản thân mình xuất hiện ảo giác, tuy lúc trong mộng cô đã xem qua tiểu thuyết cũng biết có chuyện này nhưng khoảng thời gian này cô đã cố tình quên đi, hơn nữa kể cả đã biết trước nhưng chính tai nghe thấy vẫn làm cô khó tránh khỏi kinh ngạc.
Ông nội Cố nhìn La Bối, nói: "Ông thích một người nhiệt tình, Bối Bối, con người sống trên đời này, có người lựa chọn cuộc sống tầm thường, có người mơ màng hồ đồ, mỗi người đều có cách sống của chính mình, cháu yên tâm, ông không phải người cổ lỗ sĩ, kể cả ngày nào đó cháu và Khiêm Ngôn kết hôn, ông cũng sẽ không ngăn cản việc cháu muốn phấn đấu cho sự nghiệp, ngược lại ông sẽ càng duy trì. Lúc trước hình như ông chưa nhắc với cháu về bà nội của Khiêm Ngôn, năm đó ông phấn đấu cho sự nghiệp, bà ấy vẫn luôn bên cạnh cổ vũ ông, đáng tiếc bà ấy qua đời quá sớm, bằng không dựa vào năng lực của bà ấy, hoàn toàn có khả năng sáng lập ra một tập đoàn còn lớn mạnh hơn cả Cố thị, nếu bà ấy còn trên đời thì nhất định sẽ rất thích cháu."
"Ông nhìn thấy cháu luôn nghĩ đến bà ấy, trước kia bà ấy nói với ông, phụ nữ sống ở trên đời này, đã chịu trói buộc quá nhiều, xã hội đã thành lập quá nhiều nguyên tắc bắt phụ nữ phải tuân theo, ví dụ như muốn coi gia đình là trên hết, ví dụ như phụ nữ không có năng lực bằng đàn ông, thậm chí cùng chức vị, chẳng sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/menh-phu-quy-troi-sinh/1201315/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.