Giang Tư Hàn không cần nghĩ ngợi đã đáp ứng. 
Bây giờ anh còn trẻ chưa đến 24 tuổi nên đối với yêu đương cũng không có nhu cầu.Hơn nữa hiện tại anh muốn đóng phim,đóng một bộ cũng phải hai ba tháng ở đoàn phim,làm gì có thời gian yêu đương, đương nhiên quan trọng nhất anh tự hiểu bản thân mình, lấy điều kiện hiện tại của anh đi yêu đương cũng là chậm trễ con gái nhà người ta.Không nói đến có nhà ở có xe nhưng ít nhất cũng phải đến khi kinh tế của anh ổn định thì trước đó anh sẽ không yêu. 
Suy nghĩ như vậy nhưng sau khi đáp ứng Lưu ca, đi ra công ty, nhìn bầu trời âm u không hiểu sao tâm tình vốn nên thoải mái lại có thêm một tia phiền muộn.Anh không nghĩ ra mình bị làm sao, rõ ràng có cơ hội đi thử kính phim truyền hình, rõ ràng tất cả đang phát triển càng ngày càng tốt, vì sao anh lại có cảm giác mất đi một cái gì đó? 
Không nghĩ ra. 
Sau khi bà La và Triệu Phiên Phiên biết La Bối muốn mở cửa hàng bán cái gì thì đều nhất trí im lặng. 
Đúng là mở cửa hàng là một chuyện tốt, chẳng sợ cửa hàng có bé thì cũng coi như là làm buôn bán, nhưng một cô gái trẻ chưa chồng lại cùng một thanh niên độc thân hợp tác mở một cửa hàng bán đồ tình thú,nghe thế nào cũng không đứng đắn. 
Nếu bà La là một người bà nghiêm khắc nhất định sẽ phản đối,bà chỉ cần nhìn mấy đồ tình thú để trên bàn trà này cũng đã thấy chướng mắt. 
Vẫn là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/menh-phu-quy-troi-sinh/1201250/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.