Chu Kiến Quốc và thím Trần từ chung cư đi ra.Trên đường trở về thôn Thành Trung,thím Trần không nói gì,bộ dáng trầm tư.
"Thím ơi,thật ra Tôn đại sư cũng không phải tính chuyện gì cũng chuẩn, loại bói toán này cũng chỉ nghe một chút cho vui thôi, đừng để trong lòng làm gì." Chu Kiến Quốc đỡ bà,cẩn thận nói:
"Cháu nghĩ có lẽ cũng không chính xác đâu,vận mệnh của một người chỉ có ông trời mới nhìn thấu,thím nói có đúng không?"
Thím Trần phục hồi lại tinh thần nhưng lại lắc đầu:
"Không phải đâu,thím thấy Tôn đại sư đúng là xem chuẩn đấy không thì làm sao từ ngày tháng năm sinh của con gái thím lại nhìn ra được nó đã sinh con trai chứ? Tiểu Chu,con gái thím mệnh khổ, cháu ngoại thím cũng mệnh khổ, sinh ra đã không có ba.Thím cũng nói thật lòng với cháu,thím biết con gái thím đối với đứa bé không tốt.Lần này thím đến đây cũng là muốn khuyên con bé đưa con trai về quê.Về sau hai vợ chồng thím lo cho cháu ngoại,như vậy thằng bé cũng được sống tốt hơn.Nhưng tình hình hiện tại thế này,quan hệ hai mẹ con không tốt là có nguyên nhân,được rồi, dù sao con gái thím cũng quyết tâm không trở về,vậy thì thím đưa cháu ngoại về quê vậy."
Chu Kiến Quốc sợ hãi nói:
"Thím quyết định rồi ạ?Thật ra tách hai mẹ con ra cũng không tốt với đứa bé mà.Hôm nay đáng lẽ cháu không nên đưa thím tới,bây giờ cháu thành đầu sỏ gây tội chia rẽ mẹ con người ta rồi."
"Tiểu Chu,cháu cứ yên tâm đi, cháu không liên quan gì đến chuyện này cả,thím còn phải cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/menh-phu-quy-troi-sinh/1201241/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.