Nữ tử trung niên bước nhanh đi đến trước cửa siêu thị Phúc Lai, cô nhìn ông lão: "ÔngTrương, Khánh Trần sao lại tới tìm ông chơi cờ?"
Trong lời nói có thể nhận ra hai người có quen biết nhau.
Nhưng mà lão Trương ngữ khí cũng không khách khí: "Đó là con của cô, mà cô lại hỏi ta? Nó không có tiền sinh hoạt, chỉ có thể dựa việc chơi cờ để kiếm chút tiền ăn cơm."
Nữ tử trung niên, Trương Uyển Phương sửng sốt một chút: "Nhưng ta mỗi tháng đều có đưa ba nó tiền sinh hoạt của Khánh Trần."
Lời này làm lão Trương cũng sửng sốt một chút: "Ta cũng không biết tại sao lại thế."
Lão Trương suy nghĩ, Trương Uyển Phương cũng không phải là người nghèo khổ gì, nhìn phản ứng có lẽ đã cho Khánh Trần tiền sinh hoạt chắc cũng không thiếu, nhưng vì cái gì thiếu niên kia lại có vẻ mỗi ngày đều trải qua trong khó khăn túng thiếu?
Khánh Trần cũng không giống như là một đứa trẻ ăn chơi phá phách, mỗi ngày tiêu xài đều tính toán tỉ mỉ, đồ uống cũng chưa bao giờ uống một ngụm.
"Nhưng nó lúc này không phải đang là tiết tự học buổi tối sao?" Trương Uyển Phương hỏi.
Lão Trương lúc này mới nhớ tới: "Nó nói, nó đang đợi người."
"Không được, ta phải về nhà xem một chút," Trương Uyển Phương nói.
Nói xong, cô định xách theo bánh kem bước nhanh rời đi, lại nghe người đàn ông bên cạnh cô bỗng nhiên nói: "Uyển Phương, hôm nay sinh nhật, Hạo Hạo. Chúng ta đã đặt trước bàn tiệc, ăn xong còn phải dẫn nó đi xem phim!"
Trương Uyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/menh-danh-thuat-cua-dem/220813/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.