Trong màn đêm, Khánh Trần nhanh chóng vượt qua hai tiểu viện tường thấp, băng qua những ngôi nhà mà hắn vốn đã rất quen thuộc.
Trong phút chốc, toàn bộ bản đồ địa hình viện số 4 giống như hình ảnh không gian ba chiều, hiện ra rõ mồn một từng ngõ ngách trong đầu hắn.
Gió thu se lạnh, mang theo một chút hơi nóng của ban ngày.
Ngay sau đó, thiếu niên yên lặng tính toán tốc độ chạy của đối phương..
Không được! Mình cần phải chạy nhanh hơn nữa mới được!
Khánh Trần cảm giác phổi của hắn dường như đang bị thiêu đốt, từng mạch máu cũng theo đó sôi trào.
Đột nhiên, đến một ngã rẽ tối tăm, hắn chợt dừng lại.
Rồi sau đó hô hấp dường như cũng ngừng lại.
Trong viện, những chiếc lá cây ngô đồng cọ vào nhau nghe sàn sạt, một vài chiếc lá bay bay lượn lượn rồi rơi trên mặt đất, lay động.
Cách đó không xa có tiếng bước chân người đang chạy đến với tốc độ cao. Những ngôi nhà hai bên đường, đèn đã tắt.
Tất cả đều không quan trọng.
3.
2.
1.
Chính là ngày lúc này.
Thiếu niên trong đêm tối ra sức vung chiếc xẻng hướng đến chỗ khúc cua, trong không khí đánh mạnh một cái.
Bịch một tiếng! Người đàn ông trung niên đang chạy như điên đột nhiên bị chém trúng chân, ngã xuống mặt đất, lăn mấy vòng.
Khánh Trần cũng không thèm liếc nhìn đối phương một cái, đã xoay người cắm đầu cắm cổ chạy như bay. Trong thoáng chốc, bóng dáng hắn đã mất dạng trong gió thu hiu hiu thổi.
Cho đến khi hắn hoàn toàn mất hút, tiếng kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/menh-danh-thuat-cua-dem/1116697/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.