Hỗn loạn qua đi, nhóm tù nhân chậm rãi đứng dậy. Mười mấy tên cảnh ngục máy tiến vào quảng trường, chỉ huy nhóm nhóm tù nhân đem những đồ vật nghiêng ngã bừa bộn trên mặt đất một lần nữa dọn dẹp sạch sẽ.
Trong nhà ăn, Quách Hổ Thiền cách đó không xa ngồi xếp bằng trên mặt đất giống như một lão tăng đang nhập định.
Lâm Tiểu Tiếu nhìn dưới đất đầy đạn cao su màu đen thì cảm khái nói: "Thần tiên đánh nhau phàm nhân tai ương. Người đánh nhau thì đến đánh rắm còn không có, còn những tù nhân không đánh nhau thì bị xui xẻo. Này, Quách Hổ Thiền, bên ngoài không phải đều đồn đãi ngươi là người từ bi, thường ngày hay làm việc thiện sao? Vậy những người này vì ngươi mà bị liên lụy thì tính thế nào?"
Quách Hổ Thiền mí mắt đều không nâng một chút nói: "Ngươi ở trong ngục giam cùng ta nói đến chuyện làm bị thương người vô tội? Nơi này từng người từng người một, không một ai là vô tội."
"Dối trá," Lâm Tiểu Tiếu bĩu môi.
"Hơn nữa, ta nhẫn mạnh một chút," Quách Hổ Thiền trợn mắt nhìn Lâm Tiểu Tiếu một chút: "Ta không phải hòa thượng, đừng dùng loại từ" từ bi "gì đó lên người ta."
Nói xong, hắn lại nhắm hai mắt lại nghiêm túc điều tức hô hấp.
Vừa rồi cùng Lý Thúc Đồng chiến đấu, hắn thoạt nhìn như không hề bị thương. Nhưng hiện tại, lục phủ ngũ tạng của hắn đều thực sự hơi khó chịu, đau đớn như là bị lửa thiêu đốt.
Mọi người thấy hắn an tĩnh ngồi xếp bằng thì hề quản. Lâm Tiểu Tiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/menh-danh-thuat-cua-dem/1116689/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.