Editor & Beta: Lan PHương.
Chu Việt quả nhiên cảm thấy mình bị mạo phạm, nụ cười nhạt đi một chút, nói với Chung Lệnh Nhi: “Các cậu đi dạo đi, lát nữa phía trước phòng đa phương tiện tầng ba của tòa nhà thực nghiệm có một buổi tụ họp lớp, cậu có thời gian thì đi qua một chuyến đi.”
Anh nói xong, và ông đã đi ngay sau khi đặt tay của mình.
Chung Lệnh Nhi lộ ra nụ cười ôn hòa, nhìn theo Chu Việt rời đi, tiếp theo khuôn mặt tươi cười thu lại, nhìn về phía Đàm Kham.
Đàm Oanh dùng ánh mắt lạnh nhạt, cùng cô nhìn nhau.
Một lúc sau, anh nói, “Cô có cảm thấy mình đang phơi nắng?”
Chung Lệnh Nhi nhịn xuống, nói: “Tôi nhớ phía nam xây một hồ nhân tạo, nghe nói phong cảnh độc đáo, bác sĩ Đàm có muốn đi xem không?”
Đàm Kham lấy bộ dáng không thể không có, “Vậy đi thôi, dẫn đường.”
Trải qua nửa ngày ở chung này, Chung Lệnh Nhi xem như có chút hiểu biết đối với người này, người này thích soi mói, vừa rồi một đường đi xuống, anh nhìn cái gì cũng là một bộ biểu tình “cái gì cũng không phải”.
Toàn thân cao thấp, phỏng chừng cũng chỉ có một nốt ruồi lông mày của anh còn có chút tình người.
Hồ nhân tạo cách phía trước không xa, hôm nay thời tiết rất tốt, Chung Lệnh Nhi cách một khoảng cách là có thể nhìn thấy trên mặt hồ một thước lấp lánh lấp lánh, vì thế dọc theo con đường mòn đi nhanh hai bước, nhanh chóng vòng qua một mảnh rừng nhỏ.
Khi đến hồ, cô vội vàng phanh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/men-tinh-chuenh-choang/242372/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.