Dạ Thanh mở mắt, thấy đầu đau như đá nện. Chưa bao giờ nàng say tới mức lăn ra bất tỉnh không biết gì thế này. Thứ cuối cùng còn nhớ được mang máng là hình như lúc nàng đang ôm vai bá cổ Phạm Thức, hỉ hả hát hò nhảy múa trong tửu quán. Nàng tặc lưỡi. Tất cả là tại trò chơi chết tiệt của hắn. 
Cựa mình mới nhận ra hai chân hai tay đã bị trói lại, nàng choàng tỉnh. Nhìn xung quanh thấy mình đang bị vứt ở một góc nhà kho tối tăm nào đó. Những chum vại lớn nhỏ bày la liệt khắp nơi có lẽ là chum rượu. 
Lẽ nào tên Phạm Thức đó thật ra đã nhìn thấu chân tướng của nàng, nên mới lừa nàng uống say để bắt giam lại? Ý nghĩ lập tức xẹt qua trong đầu. 
Không đúng. Nếu hắn đã biết rõ chân tướng của nàng, thì hắn cũng phải biết vài ba sợi thừng này không thể giữ được môn trưởng của Đại Hùng Tinh Giáo. 
Vậy, phải chăng kẻ bắt cóc nàng là kẻ thù của Lý Diệu Linh? 
Nếu là nhằm vào Lý Diệu Linh thì không phải là Phạm Thức. Vì Lý tiểu thư liễu yếu đào tơ một mình lẻn ra đường, chẳng cần mất công chuốc nàng say mới bắt giữ lại được. Khả năng cao nhất lúc này là kẻ nào đó đã nhân lúc cả nàng và Phạm Thức say túy lúy mà bắt giam Lý tiểu thư. Xem ra trò chơi điên rồ tối qua không chỉ khiến nàng, mà cả hắn cùng bất tỉnh nhân sự. Thậm chí đến giờ nàng vẫn còn thấy người lâng lâng như chưa tỉnh rượu. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/men-lam-tren-chen-ruou-hong/2658128/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.