Bạch Ngọc Đường ra khỏi công ty ngay cả nhà cũng không về, đi thẳng tới Memento, người mặc tây trang hàng hiệu không nhiều lắm, Bạch Ngọc Đường vừa mới tiến vào cửa chính quán bar đã bị ánh mắt khắp nơi bay tới càn quét.
Triển Chiêu đứng ở trong quầy bar lắc tay pha rượu, Đinh Nguyệt Hoa ngồi ở ghế bar uống cocktail màu rực rỡ.
Bạch Cẩm Đường xem ra đã tới từ sớm rồi, ngồi ở bên cạnh Công Tôn, thân mình áp trên bàn, mặt hướng Công Tôn, miệng đang nói cái gì đó, Công Tôn đem mặt hất hướng bên kia, trên mặt có ý cười.
Lô Phương không tới, Hàn Chương Từ Khánh Tương Bình lại kéo anh em Đinh Triệu Lan Đinh Triệu Huệ cùng bốn người đồng nghiệp ngày trước của Triển Chiêu hôm đó thấy, Trương Long Triệu Hổ Vương Triều Mã Hán đang làm thành một đống thấp giọng chơi oẳn tù tì uống rượu.
Liễu Thanh tựa trên ghế quay đầu ngẩn người nhìn Trí Hóa đang chơi dương cầm.
Bạch Ngọc Đường đứng ở cửa một trận hoảng hốt, không chỉ quần áo của mình cùng loại thời gian nhàn nhã này không tương xứng, giữa không khí an nhàn như vậy, người như mình là dư thừa. Tâm trạng suy sụp, lại có loại xung động muốn xoay người rời khỏi, không chỉ là lui khỏi quán bar bản thân dường như không thể nào dung nhập được, mà còn là lui khỏi phần nội tâm bản thân vừa mới nảy mầm kia, tình cảm trái với luân thường.
“Bạch tiên sinh!” Lay động, trước mắt một bàn tay lắc lắc, Bạch Ngọc Đường theo bản năng vươn tay giữ cổ tay kia.
“Ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/memento/24355/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.