8 giờ sáng, Giang Tầm bị chuông báo thức gọi tỉnh, Cố Vị bên cạnh vẫn đang ngủ, anh nhẹ nhàng xuống giường đi ra hành lang nghe điện thoại.
“Sớm quá mày.” Giang Tầm chào hỏi Sở Diệc.
“Không còn sớm đâu.” Sở Diệc nói, “Từ 6 giờ tao đã nhắn tin cho mày, chờ nửa ngày không thấy trả lời nên tao mới phải gọi điện.”
Giang Tầm: “Có gì nói đi.”
“Đêm qua mày hỏi tao về Estazolam, nó là loại thuốc bổ trợ tinh thần.” Sở Diệc nói, “Bên cạnh mày có ai dùng thuốc này à?”
“Là bạn nhỏ gây chuyện lần trước.” Giang Tầm nói.
Sở Diệc đầu bên kia cười cười: “Cậu ấy to gan lớn mật đến mấy cũng không đấu lại Đại lưu manh mày, giờ ngay cả người cũng bị mày bắt đến cửa rồi.”
“Coi là tới cửa, nhưng tao cũng chưa làm gì cả.” Giang Tầm thúc giục, “Loại thuốc này có tác dụng gì?”
“Cùng loại với thuốc ngủ, là loại thuốc an thần dùng để trị liệu chứng u uất hoặc lo âu khó ngủ.” Sở Diệc nói.
Khó đi vào giấc ngủ?
Giang Tầm không khỏi nghĩ đến hình ảnh Cố Vị căng thẳng thở dốc trên máy bay lần trước.
Thành thật mà nói, anh cảm thấy có chút đau lòng.
Cố Vị trước đây vẫn luôn muốn từ hôn, không biết có phải vì lý do này không nữa.
Nhưng nghĩ lại thì gần đây không nghe thấy bạn nhỏ nhắc tới chuyện từ hôn nữa.
“Cậu ấy hiện tại…” Giang Tầm chần chờ nói.
“Không giống là đang u uất hay lo lắng đúng không?” Sở Diệc nói, “Cũng khá phổ biến, rất nhiều người có thể tự điều chỉnh trạng thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/meme-cua-anh-dep-hon-nguoi-that/1160266/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.