🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Cái đề này chạm đúng đến kiến thức cậu không biết tí xíu nào.
Xong rồi, ai nói là fans thì sẽ không bị hỏi đến kiến thức của thần tượng, cậu mới đắc ý chưa được mười phút đã bị hỏi đến rồi. Giả fans mới vui vẻ được một chốc đã chuẩn bị bị lột da thiêu sống rồi.
Cố Vị lưu meme của Giang Tầm thì nhiều thật đấy, nhưng chuyện thể thao điện tử thì một chút cậu cũng không biết.
Số người tiêu diệt được là gì? Đề này có thể đoán bừa được không?
Nhân viên công tác đang chờ cậu trả lời, ngay cả Giang Tầm cũng nhìn cậu bằng ánh mắt cổ vũ mong đợi, toàn bộ camera đều hướng về phía cậu.
Cố lên, Cố Vị, mạnh dạn trả lời đi em.
Cố Vị đang liều mạng nhớ lại hot search lúc trước, lọc những điểm mấu chốt trong các bài post để tìm kiếm tin tức của một con số cụ thể: Giang Tầm, quán quân thế giới, chiến đội TMW, thắng bảy trận liên tiếp.
Đúng rồi, bảy.
Nhân viên công tác: “Đáp án của bạn là gì?”
“…Bảy, bảy người?” Cố Vị cẩn thận đưa ra đáp án, hơi lo lắng nhìn chằm chằm nhân viên công tác, dùng ánh mắt ra hiệu nhân viên có thể nhân nhượng cho mình.*
*nguyên tác là thả nước: cái này có khá nhiều nghĩa, đại khái là là thả cho đối thủ có thể thắng mình, ở đây là mình dịch là nhân nhượng, là ẻm đang mong tổ tiết mục có thể cho ẻm qua cửa =)))))))))
Cư dân mạng trên Weibo từng nói: anti fan có thể hắc nhân phẩm Cố Vị, nhưng hoàn toàn không thể hắc giá trị nhan sắc của cậu ấy. Chính xác như vậy, cặp mắt hoa đào kia khi nghiêm túc người khác, quả thật là đặc biệt mê người.
Nhưng vào lúc này, ánh mắt ám chỉ này cũng vô dụng thôi.
Nhân viên công tác: “…”
Thả nước chắc không đủ, chắc phải xả lũ mới có thể cứu cậu thôi.
Anh quay phim: “…”
Anh trai quay phim cũng không biết phải nói cái gì trong trường hợp này, vì thế đành quay một cảnh đặc tả hai nhân vật chính là Giang Tầm và Cố Vị.
Giang Tầm: “…”
Cố Vị: “?”
Đúng hay không, sống hay chết mau phán xét cho cậu một kết quả thống khoái đi nào.
Nhân viên công tác mở miệng lần thứ hai, mặt rõ ràng đeo biểu cảm thảm không thể nhìn: “Sai rồi sai rồi, đáp án là 219 người.”
MVP thế giới, bảy người là cái loại trình độ gì chứ?
Cố Vị: “…”
Số lẻ cũng chưa đoán đúng.
Giang Tầm lợi hại như vậy sao, thật là dọa chết bảo bảo rồi.
Toi rồi, hình tượng fans tan tành không còn một mảnh.
Giang Tầm xách Cố Vị sang một bên: “Em sao thế, chẳng phải em nói em là fans của anh sao?”
Cố Vị: “Em…”
“Nói thật.” Lần này Giang Tầm sẽ không dễ dàng mắc lừa nữa đâu.
“Em nói sợ anh không tin.” Cố Vị nhắm mắt dứt khoát thừa nhận, “Anh ơi, thực ra em là fan meme của anh.”
Giang Tầm: “???”
Meme?
Giang Tầm: “Nhưng không phải lúc trước em còn đi xem anh thi đấu sao?”
Cố Vị: “Cùng… Cùng đi với các anh trong nhóm, bọn họ xem thi đấu, em đi theo…”
Nhìn meme người thật trực tiếp ngay trước mặt đang tra khảo mình, quả thật là là quá đáng sợ.
Cố Vị biết bản thân mình đuối lý, nói càng ngày càng nhỏ, gần như không thể nghe thấy.
Giang Tầm cười cười, từ ngày anh đạt được nhiều thành tích hơn, ngoại trừ fans Esport, còn có fans bạn gái, nhưng đây là lần đầu anh nghe nói trên thế giới này có cả fans meme.
Vị hôn thê người nhà an bài cho anh này đúng là không lúc nào không khiến anh bớt kinh ngạc.
Từ sau khi quen Cố Vị, Giang Tầm cảm giác cuộc sống của mình đã không còn nhàm chán như trước nữa.
Nhân viên công tác và hai anh quay phim hiển nhiên cũng không dự đoán được còn phát sinh tình huống như vật, thế là ba người cùng túm lại một chỗ xem náo nhiệt.
“Vì sao lại thích meme của anh?” Giang Tầm cảm thấy đau đầu vô cùng.
Cuối cùng mấy việc Cố Vị làm trước đó đều đã có giải thích. Anh bạn nhỏ từng đăng tám cái meme của anh, cùng với lần gặp ở Bắc Âu kia, em ấy đã nói:
“Meme chơi lưu manh.”
“Bởi vì…” Cố Vị hơi do dự, “Anh, em cảm thấy meme so với anh đẹp hơn người thật.”
Giang Tầm: “…”
Anh nên vui vẻ, hay không nên vui đây?
“Ai, em không có ý đó.” Cố Vị nhanh chóng lắc đầu, “Ý em là, meme của anh….”
Dù sao thì meme đúng là tốt hơn nhiều so với người thật.
Meme sẽ chỉ biết oán giận, sẽ không ăn hiếp người ta, cũng không gọi người khác là vợ bé nhỏ, cũng không sẽ dùng dăm ba câu làm người ta mặt đỏ tim đập.
“Dám nói dối anh sao bạn nhỏ.” Giang Tầm đau đầu nói, “Em đang tới thời kỳ phản nghịch sao?”
Tự nhiên trêu chọc người khác, tự nhiên gây chuyện.
Không phải thời kỳ phản nghịch thì là gì.
Anh kéo Cố Vị tránh đi camera, vỗ nhẹ lên mông cậu một cái.
“Dám trêu chọc anh.”
“Anh…” Cố Vị cúi đầu không tránh được, dù động tác của Giang Tầm rất nhẹ, nhưng cũng đủ khiến hai tai cậu đỏ bừng, ánh mắt trốn tránh: “Dù sao… dù sao meme cũng không xấu xa như anh.”
“Em không phải fan của anh, vậy những cái chúng ta đã nói lúc trước đều không tính nữa.” Giang Tầm cố ý xụ mặt nói, “Chuyện em đăng trên vòng bạn bè mắng anh lưu manh và chuyện like weibo của anh, em nghĩ xem nên xử lý như thế nào?”
“Được rồi.” Cố Vị biết trốn tránh cũng vô dụng, cuối cũng cũng quyết tâm, kéo cổ áo che đi microphone, nhón chân nói thầm bên tai Giang Tầm, “Anh ơi, em biết sai rồi, em cho anh bao năm nha.”
Giang Tầm trước mắt sáng ngời.
“Thật chứ?” Anh ban đầu chỉ đùa cậu, không nghĩ tới anh bạn nhỏ thực sự đồng ý anh rồi.
Cố Vị nghiêm túc gật đầu: “Thật ạ.”
Cậu đã nghĩ ra một biện pháp tuyệt vời, đảm bảo mười phần thành ý, phục vụ tận tình, chỉ cần Giang Tầm vui là được. Cậu không có kinh nghiệm trong chuyện này, cho nên cậu sẽ tìm người chuyên nghiệp đến cho anh là được, Cố Vị âm thầm tính toán trong đầu như thế.
Thân phận fans giả bị bại lộ, dưới tình thế cấp bách anh bạn nhỏ lại có thể đáp ứng cả yêu cầu này. Giang Tầm muốn nhìn xem, sau khi quay xong chương trình này Cố Vị sẽ giải quyết như thế nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.