Cố Vị tìm được di động ở dưới giường, hôm qua ngủ quên mất không cắm sạc, bây giờ di động sập nguồn luôn rồi. Cố Vị mang điện thoại đi sạc xong đẩy cửa ra ngoài đánh răng rửa mặt. Cố Vị: “Chào buổi sáng mọi người.” Trên sô pha trong phòng khách có hai người đang ngồi, hai người đang nằm bò ra. “Sao mọi người nhìn em với ánh mắt kiểu một lời khó nói hết vậy?” Cố Vị không hiểu chuyện gì, “Em ngủ một đêm dậy xong biến thành người khác luôn ạ?” Mới chỉ qua một buổi tối, mà mọi người trong nhóm nhìn cậu bằng ánh mắt gần như là kính ngưỡng. Cậu chỉ là một main dancer nhỏ nhoi thôi, đâu có tài đức gì chứ? “Em trai, em đã xem hot search chưa?” Thạch Hân Ngôn hỏi. “Di động em sập nguồn mất rồi.” Cố Vị nói, “Em lại bị người ta mắng sao?” Không phải chứ, gần đây cậu rất thành thật nha, không đoạt C vị, cũng không trêu chọc gì đối thủ mà. Bốn người đồng loạt lắc đầu. Cố Vị: “Em sắp flop à?” Bốn người lại lắc đầu. “Vậy không phải vấn đề lớn.” Cố Vị nói, “Em đi rửa mặt đây, lát còn phải ra sân bay.” Vốn cậu cũng thường xuyên bị anti fan mắng lên hot search, giờ đối với hot search Cố Vị thực sự không có hứng thú lắm. Trì Vân Khai và Thạch Hân Ngôn đã nhịn cả buổi tối, còn quang vinh bị thương nữa, cuối cùng nhìn không được nói: “Em giai à, xem hot search đi.” “Máy em còn đang sạc pin.” Cố Vị chìa hai tay ra. “Xem của anh đi.” Trì Vân Khai đưa di động qua. Cố Vị đứng lại, nhìn về di động của Trì Vân Khai. # Giang Tầm cô đơn # Cố Vị: “?” Cái này có gì hay đâu, fans Giang Tầm đúng là nhìn thần tượng bằng kính lọc (filter)* quá nặng rồi, không chỉ cuồng nhiệt theo đuổi khi thi đấu, đến hot search cũng phải chạy theo đu nữa. *Kính lọc/filter: ý chỉ nhìn người ta qua filter nhìn kiểu gì cũng đẹp, giống như bạn nhìn đời qua lăng kính màu hồng thì chỉ thấy yêu đời thôi á:> Cậu không phải fan Giang Tầm, sao cậu lại phải xem hot search của meme chứ? “Phát biểu cảm tưởng đi em.” Trì Vân Khai xoa xoa tay, chờ mong nhìn cậu. Cố Vị lên tiếng: “Không hổ là Giang lưu manh, loại chuyện cô đơn này nọ còn muốn mang lên hot search.” Phách lối như vậy, đúng là phong cách của meme mà. Bội phục. Trì Vân khai: “…” Thạch Hân Ngôn: “…” Cố Vị đi rửa mặt, để lại bốn gã thanh niên ngơ ngác nhìn nhau. “Ẻm cố ý đào mộ post đó hả?” Lạc Thần Hiên nhỏ giọng thắc mắc. “Anh thấy không giống.” Phó Chỉ cầm ly trà lắc đầu. Không biết quá trình bên trong như thế nào, mọi người cũng không biết nên hỏi từ đâu. Cố Vị và Thạch Hân Ngôn đều đi quay gameshow, mấy người còn lại cũng có việc phải làm, ăn sáng xong mỗi người một ngả tách ra, Cố Vị và Thạch Hân Ngôn xách hành lý ra sân bay. Trên máy bay, Cố Vị cầm kịch bản《 Minh Minh Như Nguyệt 》, cảm giác Thạch Hân Ngôn cạnh cứ đứng ngồi không yên. Thạch Hân Ngôn giống như có điều muốn nói lại thôi, ánh mắt cũng có chút phức tạp. “Nè anh có chuyện gì sao?” Cố Vị chủ động dò hỏi. Thạch Hân Ngôn: “Không có việc gì, mông anh hơi đau, tại hôm qua bị bỏng ấy mà.” Cố Vị: “?” Cái gì cơ? “Hay là em… em nhìn lại hot search xem?” Thạch Hân Ngôn khéo léo mở lời. Cố Vị: “???” Mấy người này hôm nay bị cái gì vậy? Hot search hôm nay có chuyện gì lớn thế sao? Thị trường chứng khoán hạ giá đột ngột? Mùa đông sắp đến? T.ATW sắp giải tán? * Máy bay hạ cánh tại sân bay thành phố Y, sân bay đã có không ít fans đến đây đón hai cậu. Fandom quản lý rất tốt, mọi người đều ngoan ngoãn tuân thủ quy định của sân bay. Cố Vị hướng về phía máy ảnh của mấy cô gái cười cười mấy cái. “Vị Vị, mau xem hot search!” Trong đám người, không biết ai đi đầu hô to một tiếng. Ngay sau đó, một đám người bắt đầu học theo nói với Cố Vị: “Vị Vị, mau xem hot search!” Cố Vị: “?” Hôm nay là ngày gì mà sao mọi người đều bảo cậu xem hot search nhỉ? Ngay cả mấy chị gái làm kiểm tra an ninh lúc nhận ra cậu là Cố Vị cũng nín cười nhỏ giọng bảo cậu xem hot search đi. “Được, sẽ xem mà.” Cố Vị nhìn các fan vẫy vẫy tay, “Yên tâm đi, mọi người trở về nhớ chú ý an toàn nha.” “Bọn tui không yên tâm được.” Các fan lo lắng. Cố Vị vừa lên xe của tổ tiết mục liền khởi động lại điện thoại, sau khi điện thoại lên nguồn liên tiếp nhận được tin báo, đầu tiên là bốn tin nhắn, thời gian gửi đều là đêm hôm qua. Tin thứ nhất. [ Người đại diện Triệu ]: Làm tốt lắm. Cố Vị hoang mang, mình đã làm gì nhỉ, sao lại được khen là làm tốt? Tin nhắn thứ hai, là thành viên cùng Trì Vân Khai. [ Thủ Đắc Vân Khai Kiến Nguyệt Bính]: Ngủ rồi sao ngủ rồi sao ngủ rồi sao? Vị Vị có đó không có đó không Vị Vị? Không có thì thôi lát anh lại hỏi. [ Thủ Đắc Vân Khai Kiến Nguyệt Bính]: Hu hu hu. Cố Vị hoang mang x2, Trì Vân Khai nửa đêm không ngủ nhắn tin cho cậu, chắc chắn là có chuyện quan trọng, tại sao sáng nay lại không nói gì với cậu? Tin nhắn thứ ba, là người quen. [ Mười Vạn Vôn ]: Ngày mai gặp. Cố Vị vô cùng vô cùng hoang mang. Gặp làm gì? Từ hôn rồi, đang đi quay gameshow, khỏi gặp. Tin nhắn thứ tư, là của đối thủ. [ Cua Càng To ]: Cậu quả thực là một đối thủ xứng đáng được kính nể. Cố Vị hoang mang x100001. Ngày gì vậy trời, sao đối thủ cũng lên cơn động kinh vậy? Cậu thoát khỏi bốn cái tin nhắn gây hoang mang kia, mở weibo, đập vào mắt là cái hot search hồi sáng kia. # Giang Tầm cô đơn # Đột nhiên nghĩ đến mấy tin nhắn kia, chuông cảnh báo trong lòng Cố Vị bắt đầu rung liên hồi. Cậu nhớ lại đêm qua trước khi ngủ, vì chuyện kịch bản nên cậu mở weibo của Giang Tầm lên xem, cậu xem lâu ơi là lâu, xong rồi hình như ngủ quên mất?. Cậu hơi không tin được mà duỗi tay nhấn vào cái hot search thoạt nhìn không có miếng liên hệ gì với kia, rồi thấy ID quen thuộc của mình cùng với chiếc post vô tội từ mười năm trước bị đào lên đang phơi thây trên hot search. Cố Vị: “…” Cố Vị: “……” Toi rồi, cậu gặp rắc rối to rồi. Cậu nhất thời stalk weibo người ta, stalk đến nghiện luôn, đào đến tận mười năm trước, xong còn ngủ quên, mà tay lại còn đặt trên màn hình di động. Cái tay phải không biết cố gắng này. Giờ xin lỗi chắc không kịp đâu ha? Dựa trên sự hiểu biết của cậu với Giang Tầm, không biết bây giờ anh ta đang nghĩ phương pháp xử lý cậu cũng nên. Qua cả một đêm, ai ai cũng biết quán quân thế giới Giang Tầm mười năm trước từng một mình cô đơn giữa đêm khuya. Cư dân mạng ăn dưa đủ rồi, hot search cũng lên rồi, hiện giờ chỉ hóng xem hai đương sự sẽ đáp trả thế nào thôi. Từ lúc xe bắt đầu chạy, gameshow cũng bắt đầu ghi hình, lúc này đạo diễn cũng nói với hai vị khách quý, “Nộp lại điện thoại thôi, tiết mục chính thức bắt đầu rồi.” “Thật tốt quá, tôi rất thích quay game show.” Cố Vị nắm lấy tay đạo diễn cực kỳ phối hợp mà nộp điện thoại trước. Tuy trốn tránh là đáng xấu hổ nhưng cũng rất hữu dụng. Cố Vị từ khi debut đến nay, lần đầu tiên thấy gameshow cũng thật có ý nghĩa. Mặc kệ ngoài kia mưa to sóng gió thế nào, cậu cứ trốn bên gameshow này hai ngày đã rồi nói. Giang Tầm dù có giận, cũng không chém cậu trong hôm nay được. Cùng lắm chỉ buông lời hung hãn mà thôi. Nhìn weibo mười năm trước của Giang Tầm, Cố Vị cảm thấy mình chẳng sợ gì cả.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]