Chương trước
Chương sau
Edit & Beta: NiMi
Cố Vị ngốc ngốc nhìn chằm chằm di động, đang nói chuyện vui vẻ mà, sao bạn học sinh tiểu học này lại bắt đầu mắng người rồi.
Thật là khó chiều quá đi.
Thấy vị khách hàng đầu tiên của Trì Vân Khai bắt đầu có dấu hiệu nổi nóng, Cố Vị nhanh trí nghĩ mình phải nhanh chóng khuyên bảo xoa dịu khách ngay thôi.
[ Yêu Tui Thì Cho Tui Thu Tiền ]: Cục cưng à, đừng nói như vậy, cưng cùng bọn họ về bản chất là giống nhau nha.
[ Mười Vạn Vôn ]:...
[ Mười Vạn Vôn ]: Là tôi đường đột, vẫn là nhờ có cậu so sánh tương đối thông suốt.
Thuốc ngủ bắt đầu chút tác dụng, mí mắt Cố Vị bắt đầu đánh nhau, nhưng việc làm ăn còn chưa nói xong, vẫn phải cố gắng.
[ Yêu Tui Thì Cho Tui Thu Tiền ]: Tôi muốn đi ngủ, ngày mai tôi sẽ nói lại cho ngài chi tiết hơn về dịch vụ, ngài cũng nên đi ngủ sớm một chút đi.
[ Mười Vạn Vôn ]: Tôi...
[ Yêu Tui Thì Cho Tui Thu Tiền ]: Không thể thức đêm nha, thức đêm sẽ bị ba ba đánh đòn đó.
Mắt Cố Vị mở to bất động, di động rớt từ trên tay xuống, đèn cũng chưa kịp tắt mắt đã nhắm rồi, cho nên cậu không thấy vị "khách" của mình trên khung trò chuyện vẫn đang giằng co, mười phút rồi vẫn đang ở trạng thái "Đối phương đang nhập tin nhắn...".
Tại biệt thự Giang gia, Giang Tầm nhìn ô trò chuyện trên di động, nhếch môi cười.
Mịa nó, lại còn ba ba, này là đang chơi anh phải không?.
Bé ngoan, thật sự một chút cũng không ngoan, hư quá là hư.
Giang Tầm cúi đầu, đang nhập tin nhắn, phải giáo dục đạo đức đồng thời phổ biến kiến thức bảo vệ sức khỏe, mất hơn mười phút lận, phân tích, trình bày cho Cố Vị thấy việc tìm kim chủ là không đúng, thuận tiện biểu lộ một chút cho cậu biết anh chỉ muốn bảo vệ cậu vì cậu là fan của anh mà thôi.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng Giang Tầm xóa đi hết, cái gì cũng không nhắn.
Bất luận tốt xấu thế nào, đó đều là sự lựa chọn của Cố Vị, dù thấy nó không đúng, anh cũng không tiện can thiệp vào.
Rốt cuộc ——
Thần tượng thì phải giữ khoảng cách với fans!
*
Rạng sáng, mới 4 giờ, Cố Vị bị tiếng chuông đồng hồ báo thức kéo dậy, vội chuẩn bị rồi lên xe công ty ra sân bay. 6 giờ lên máy bay, xuất phát đi đến một đất nước nhỏ ở Châu Âu, là nơi ghi hình tập năm của show 《 Cùng nhau lưu lạc 》.
Giấc ngủ của Cố Vị vốn không tốt, nửa đêm thường tỉnh giấc, thành ra hôm sau cả ngày đều mệt rã rời.
Cậu dựa lên chỗ tựa lưng của khoang ghế hạng nhất, mơ mơ màng màng mà lấy ra di động ra xem, vị khách hôm qua có lẽ còn đang ngủ.
Cuộc nói chuyện của hai người vẫn dừng lại ở câu bị baba đánh đòn kia, chắc là bị dọa rồi, dù sao vẫn còn là học sinh tiểu học mà.
Cố Vị cúi đầu, cầm điện thoại suy nghĩ một chút, quyết định phải dỗ dành vị khách này thôi.
[ Yêu Tui Thì Cho Tui Thu Tiền ]: Lão bản, hôm nay tôi có việc bận, ngài cứ suy nghĩ kỹ đi nha, quyết định bao tôi bao lâu, có thời gian cụ thể thì tôi sẽ báo giá cho ngài.
[ Yêu Tui Thì Cho Tui Thu Tiền ]: Mỉm cười.jpg.
Bọn họ dù gì thì cũng là nhóm nhạc đỉnh lưu, tuy main dancer là cậu cùng với rapper Trì Vân Khai thường xuyên bị bôi đen, nhưng tốt xấu gì đều là lưu lượng, muốn nhiệt độ có nhiệt độ, Cố Vị thật không sao hiểu nổi Trì Vân Khai nghĩ cái gì mà lại có cái ý tưởng kỳ lạ như mở dịch vụ cày cấp thuê để kiếm tiền.
Chắc vị khách kia còn chưa dậy, đã một lúc rồi vẫn chưa thấy phản hồi.
"Em trai, đang làm cái gì đó?" Trợ lý Mục Duyệt hỏi, "Mới sáng sớm đã có người nói chuyện cùng sao?"
Cố Vị cất điện thoại, lắc lắc đầu: "Không có gì ạ."
Tập năm show Lưu Lạc quay ở một thị trấn nhỏ ở Bắc Âu, trấn nhỏ yên tĩnh thoải mái, đã có không ít người lựa chọn tới nơi này nghỉ phép. Đạo diễn nhanh chóng tuyên bố nhiệm vụ, bảy khách quý từng người phân nhóm, nghe hướng dẫn về nhiệm vụ, bắt đầu tìm kiếm NPC* ở trấn để nhận nhiệm vụ của mình sau đó hoàn thành nhiệm vụ được giao.
*NPC: Non-player character là người không phải người chơi, NPC ở đây là người cung cấp nhiệm vụ chính cho người chơi.
Đạo diễn tịch thu điện thoại và ví tiền của khách mời, cũng không cung cấp bản đồ thị trấn, Cố Vị cũng chưa xác định được phương hướng, liền quyết định đi dạo quanh trấn một lát, người quay phim đi theo cũng đi sát theo cậu, không nói lời nào mà quay lại cả khung cảnh quanh trấn.
"Cố Vị." Một thanh âm từ phía sau cậu truyền đến, cũng là khách mời kỳ này – Tưởng Ân Nguyên.
Cố Vị quay đầu lại, hướng Tưởng Ân Nguyên cười cười, bản thân cậu đích xác không có thiên phú đi gameshow, cũng không quá thích cùng người khác trò chuyện, cho nên như bây giờ, cứ dứt khoát thể hiện mặt chân thật nhất của bản thân.
"Muốn anh đi cùng cậu không?" Tưởng Ân Nguyên nhìn như hữu hảo hỏi, "Tiếng Anh của cậu không tốt lắm, đi một mình có ổn không?"
Cố Vị nhìn nhìn chung quanh cùng với người quay phim, nhấp môi nói: "Không cần đâu ạ, tiếng Anh của em chắc cũng đủ dùng rồi."
Không cần nghĩ cũng biết, đoạn này sau khi được chiếu, cậu chắc chắn không chỉ bị mắng không hòa đồng mà còn bị mắng là đã không biết còn cậy mạnh.
Việc Cố Vị lúc trước thôi học sẽ lại bị mấy account marketing đào ra châm biếm nữa cho xem.
Hai người vốn đều là dancer đang nổi, hơn nữa lúc trước còn có một đoạn thời gian không vui vẻ lắm, bất luận là cư dân mạng hóng dưa hay là account marketing đều thích đem hai người đặt lên bàn cân mà so sánh, tổ tiết mục cũng vậy, hy vọng có thể cho show thêm chút nhiệt độ.
Cố Vị không phản ứng lại Tưởng Ân Nguyên, cậu cùng với người quay phim đi đến phía khác của thị trấn, phong cảnh nơi này đẹp quá, cậu không thể vì một chút khó chịu xíu xiu này mà bỏ qua cảnh đẹp nơi đây được.
Nhưng mà không bao lâu, một trận mưa bất ngờ ập tới, trời vốn đang đẹp là thế, mưa trút xuống liền thấy không khí trở nên lạnh lẽo, Cố Vị rút trong balo ra một chiếc dù gấy, bung dù vẫy vẫy người quay phim đến cùng che, chạy đi kiếm chỗ trú mưa.
Camera vẫn đang quay, Cố Vị đứng dưới hiên thu dù lại.
"Chắc phải ở đây trú tạm một thời gian thôi." Cố Vị lầm bầm, "Thật xin lỗi, có lẽ hơi chán một chút, các bạn cùng tôi ở đây ngắm mưa một chút nha."
Tuy rằng biết khi phát sóng phần này chắc chắn sẽ bị cắt đi nhưng Cố Vị vẫn thật nghiêm túc mà hướng khán giả xin lỗi.
Cậu vừa nói vừa thu dù.
Trên mạng nói, đa số người ta đều có cách thu dù như nhau, là ấn cán dù lên bụng rồi thu lại, không thể ấn cán dù lên người khác, nhất định sẽ bị đánh nha.
Cố Vị là một trong số những người như thế, cậu dựa vào cạnh cửa nhỏ của nhà gỗ, thất thần mà lấy dù, đem cán ấn chọc chọc lên eo để thu dù lại.
Hôm nay dù tự nhiên khó thu, Cố Vị không chút suy nghĩ, cầm cán dù hướng về phía sau trên tường chọc một chút.
Thu dù thất bại, cậu không có chọc đến tường, ngược lại là chọc tới một nơi so với tường mềm hơn một chút, cùng lúc đó, cậu giống như còn nghe được tiếng cửa gỗ mở ra.
Cố Vị: "?"
Ủa vậy nãy cậu chọc vào cái gì vậy ta?
Anh trai quay phim đứng bên cạnh biểu tình cổ quái, muốn cười mà lại không dám cười.
"Ơ? Làm sao vậy?" Cố Vị quay đầu lại, cũng đơ ngay tại chỗ.
Hồi nãy cậu thu dù chọc tới người ta rồi.
Không biết từ khi nào, cửa phòng được người từ bên trong mở ra, người nọ đi ra, vừa vặn đứng bên sườn Cố Vị, là nơi cậu muốn chọc cán dù để thu lại.
Cố Vị luống cuống, bản thân cậu đã không thấp, nhưng người kia còn cao hơn cậu một chút, nghĩa là, chỗ cậu chọc phải vừa hay, vừa hay là chỗ đó...
Là điểm trọng yếu, là nửa cái mạng của người ta đó...
Cố Vị cúi đầu nhìn nhìn cây dù trong tay, còn chưa thu được nhưng phát hồi nãy chắc chắn cũng không phải là nhẹ...
Nếu nói không đau thì khẳng định là giả.
Đều là đàn ông với nhau, cậu hiểu chứ.
"Thật xin lỗi thật xin lỗi." Cố Vị nhanh chóng cúi đầu xin lỗi, "Tôi không biết đằng sau có người."
Thời điểm cậu ngẩng đầu, vừa vặn thấy mặt người nọ, lập tức sững sờ ở tại chỗ.
Cố Vị: "Á, anh không phải là..."
Là người mà có nhiều thật nhiều meme mà mỗi ngày cậu đều dùng, là đại thần Esport của các anh trong nhóm cậu, là Giang Tầm?
Giang Tầm cùng các thành viên trong đội mới vừa đánh thắng một giải đấu thế giới, vừa vặn tới trấn nhỏ Bắc Âu này để nghỉ phép, vài người còn đang ở trong phòng xếp hành lý thì Giang Tầm nghe đội viên nói ngoài cửa có người khiêng camera.
Giang Tầm vốn tính toán ra xem tình huống bên ngoài một chút, không nghĩ tới mới vừa mở cửa, thiếu chút nữa bị chọc hỏng tôn nghiêm nửa đời sau của mình, may mà anh phản ứng kịp né tránh một chút.
Giang Tầm thoáng nhìn xung quanh, bảo tiêu cùng người quay phim với camera của nhà đài, lập tức hiểu ra đây là đang quay gameshow.
Tiểu minh tinh bối rối, âm thanh mềm mại, xin lỗi vô cùng có thành ý, Giang Tầm vốn dĩ cũng không tức giận, tính toán bỏ qua, chuyện cũng không có gì.
Vốn tính là vậy, cho đến khi anh nhìn mặt tiểu minh tinh kia ——
Là Cố Vị.
Cậu bé hư hôm qua ở wechat vẫn còn đang hỏi anh muốn bao cậu theo tháng hay theo năm.
Fan nhỏ thường xuyên dùng meme của anh.
"Bé ngoan" hôm qua còn muốn được anh bao nuôi, chứng cứ rành rành vẫn còn lưu trong điện thoại.
Hôm qua Giang Tầm còn thức đêm viết cho cậu một bài về tư tưởng giáo dục vẫn chưa gửi kia, giờ trong đầu anh vẫn còn miêu tả sinh động lắm nhé.
Nếu hôm nay vừa vặn đụng phải, Giang Tầm nghĩ mình không nên giữ khoảng cách với đời sống cá nhân của fans nhỏ nữa, phải có trách nhiệm của thần tượng.
Phải nhân cơ hội giáo dục bạn fans nhỏ này một chút.
"Biết mình sai chỗ nào chưa?" Giang Tầm rất có hứng thú hỏi.
"A?" Cố Vị không nghĩ tới anh sẽ hỏi như vậy, nghĩ đến mình vừa làm chuyện ngu xuẩn, đột nhiên không kịp phản ứng, mặt đỏ ửng, "Tôi xin lỗi."
Người thật so với meme sao lại hung dữ vậy.
"Không thể cứ xin lỗi mãi được." Giang Tầm cố ý nói, "Cậu còn phải biết mình sai ở đâu."
Giang Tầm thấy Cố Vị mặt đỏ ửng, càng cảm thấy thú vị.
Đứa nhỏ này, tối hôm qua còn khoe. mình kinh nghiệm phong phú, 180 người cũng không thành vấn đề, làm sao giờ mới nói một chút mặt lại đỏ như vậy.
"Thật xin lỗi." Cố Vị nghĩ nghĩ, đúng là mình đã làm sai, càng thêm thành khẩn xin lỗi, "Thật ngại quá, đã làm anh bị thương rồi."
"Đau lắm đó." Giang Tầm nói, "Bạn nhỏ à, phải làm sao bây giờ?"
Cố Vị đỏ mặt: "Nếu không, nếu không tôi đưa anh..."
Cố Vị định dừng quay, đưa vị này đến bệnh viện kiểm tra, kẻo làm người ta bị thương thật, lỡ như sau này không sinh được meme nhỏ thì sao.
Kết quả cậu nói còn chưa nói xong, đối phương đã hơi hơi cúi đầu, vươn một tay ấn ở trên mặt tường, dồn cậu tới ven tường, ở bên tai cậu mở miệng: "Chi bằng... Cậu thổi cho tôi một chút đi."
"Anh anh anh..." Cố Vị đột nhiên nghe được một câu như vậy sợ tới mức cả người đều nói năng lộn xộn, "Meme sao còn đùa giỡn lưu manh như vậy chứ."
Bên ngoài mưa vẫn còn rơi, Cố Vị quay đầu liền chạy, quên luôn mình còn đang quay show, dù chưa kịp bung, người quay phim với bảo tiêu cũng ngơ ngác chạy theo, để lại một mình Giang Tầm đứng ngốc một chỗ.
Meme?
Đùa giỡn lưu manh?
Có ý gì?
Ngày hôm qua lúc nói chuyện không phải còn hào phóng thoải mái mà kêu mình là baba sao?
Vậy rốt cuộc ai mới là người đùa giỡn lưu manh chứ.
Vấn đề này tạm thời không có đáp án, nhưng ——
Ba ngày sau, 《 Cùng nhau lưu lạc 》tập năm phát sóng, hai người lập tức bị bê lên hotsearch.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.