“Tám từ này của em là gom mọi sự ác độc nhất thế gian mà hình thành.”
…
Mic đặt cho Bạch Dương cái tên cực kì kêu, là “Mei”, cậu còn nói với cô:
“Từ nay, Mei chính là em gái Mic.”
Khi Bạch Dương hoãn vé đến Melbourne mà chuyển sang Pháp, Mic thủng tha thủng thỉnh đến sau cô hai ngày, cậu đơn giản ném lại cô những câu cụt lủn:
“Tiền không có mà lơn xơn.” Bạch Dương liếc cậu ta cái sắc lẻm. “Hừ!” rõ ra cả giọng.
“Có giận bất kì ai đi chăng nữa cũng nên thương bản thân đầu tiên.”
Bạch Dương lại lườm lườm, ánh mắt tựa ghim một ngàn con dao kiểu: “Tôi có nói là ngược đãi bản thân à?”
“Cất ngay cái kiểu nhìn đó ngay cho anh, Dương là em gái nuôi của Mic đấy nhé.”
Bạch Dương lại lườm.
“Mỗi tháng anh sẽ chuyển khoản cho em 325€.”
Mic bồi thêm: “Không cần cảm ơn anh.”
Và, thế là Bạch Dương đã sang Pháp được sáu tháng chẵn, và… trên thế giới sáu tháng trước đã không còn cái tên “Nguyễn Bạch Dương.” Layce gọi cô là “Mei”, Pei ngay câu đầu tiên khi bọn họ gặp mặt cũng bị cô chém tan tác: “Gọi tôi là Mei.”
Mic không biết bằng cách nào tạo ra hộ chiếu cho cô với danh họ “Mei Jolie” mười tám tuổi, sinh ngày 26/08.
Người kia lại không biết cô gái mà cậu mãi hoang hãi đi tìm đã bị giấu nhẹm đi một góc nào đó, “Nguyễn Bạch Dương cũng bị cất kín bưng ở một góc nào đó…
Layce bảo tên cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/melbourne-anh-di-nhat-hanh-phuc/3062599/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.