“Trình Lục Lục! Em đang làm gì đó!?”
Âm thanh âm trầm mang theo nhiệt độ âm của hắn nổ tung bên tai hai người đang khom lưng cúi đầu không biết đang nói chuyện gì ở kia.
Trình Lục Lục giật thót tim, mém thì ném bay cái liềm cắt cỏ trong tay.
So với cô thì người còn lại, Mạch Luân bình tĩnh hơn nhiều từ từ đứng dậy, thản nhiên chào hỏi Mạch Ngôn: “Em họ.”
Không sai, đối phương gọi Mạch Ngôn là em họ.
Nói đến gia phả của Mạch gia lại không thể dùng đôi ba câu mà nói hết được. Cứ tạm nói ba của Mạch Ngôn, gia chủ Mạch gia hiện tại cũng không phải anh cả trong nhà mà chỉ đứng thứ hai. Bên trên còn có một người anh trai nữa, người đó chính là bác cả của Mạch Ngôn, cha của Mạch Luân, người nãy giờ nói chuyện với Trình Lục Lục.
Lại nói trước đó vì sao họ lại ở cùng một chỗ lại rất đơn giản. Bên trong khuôn viên rộng ngàn hecta này như đã nói không chỉ có nhà chính Mạch gia mà những nhánh khác cũng ở đây, chỉ là họ phân tán khắp nơi. Mạch Luân khó được trở về thăm ba mình chỉ định đi dạo một chút, không nghĩ tới lại bắt gặp Trình Lục Lục một người lạ hoắc lúi cúi ở đó nhổ cỏ làm đất cho một khóm cây địa lan sắp nở hoa.
Sau đó có lẽ là thấy con người Trình Lục Lục thành thật đến đáng yêu chăng, còn hay ngượng ngùng cho nên liền cùng cô nói chuyện lên. Người ta luôn cho rằng Trình Lục Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-xau-xi-khong-can-tu-ti/3499949/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.