"Người nhà họ Mạch mà thiếu chút phong độ đó thì vứt đi cho rồi."
Ba Mạch không tiếng động trá hình khen mình nói.
Mẹ Mạch chỉ cười thôi.
"Được rồi, vậy tôi đi chuẩn bị một chút. Lâu rồi không có đụng vào, cũng không thể cho thằng nhóc kia có cơ hội chê cười tôi được."
Bà đứng dậy nói: "Thật ra ngày xưa tôi từng muốn sinh con gái cơ. Như vậy một thân tay nghề của tôi mới có chỗ dùng. Kết quả lại nặn ra một thằng nhóc thối, một thân công phu phải bỏ vào xó. Giờ thì tốt rồi, có con dâu cho tôi thể hiện."
Ba Mạch không còn gì đề nói, chỉ cầm tờ báo đang đọc dỡ lên đọc tiếp, tỏ vẻ không có ý kiến, bà cứ đi đi.
Một trận tập kích bất ngờ cứ như vậy mà kết thúc.
Thời điểm đó Ngô Tiêm Ninh cũng đã về tới Giang thành nhưng lại không biết chuyện ở Mạch gia. Cô nàng còn nghĩ bản thân không sao cam lòng từ bỏ được, còn định bụng mang theo lễ vật qua Mạch gia, trước tiên tạo mối quan hệ tốt với ba mẹ Mạch nữa cơ.
Đợi cô nàng nhìn thấy mẹ con Trình Lục Lục ở Mạch gia, liệu cô nàng có bị giật mình hay không.
Buổi chiều, sau một giấc ngủ trưa trông trạng thái của Trình Lục Lục có vẻ tốt hơn một chút. Tuy rằng sau khi nhận ra mình đang ở đâu trông cô vẫn còn hơi bối rối nhưng vẫn trong tình trạng chấp nhận được.
Bởi vì xa lạ cho nên cô không có dám ra khỏi phòng. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-xau-xi-khong-can-tu-ti/3499933/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.