Mạch Ngôn không thèm nhìn cô: "Tôi cho cậu một ngày hôm nay để xin nghỉ việc cùng gói ghém đồ đạc. Ngày mai tôi sẽ đưa hai người về Giang thành."
"Không..."
"Cậu muốn Trình Tiểu Ngôn phải chịu tổn thương?"
Âm thanh của Trình Lục Lục tắt nghẹn trong cổ họng.
Mạch Ngôn hài lòng vì đã dọa được người xong, khoái trá nói: "Được rồi, nói chuyện lâu quá con trai sẽ nghĩ tôi bắt nạt cậu. Trở về thôi."
".."
Còn không phải sao....
Trình Lục Lục đờ người ra nhìn bóng lưng có chút quá mức đắc ý một cách không tài nào hiểu nổi của hắn một hồi lâu vẫn chưa tiếp thu được những gì vừa mới xảy ra.
Vì sao... Mọi chuyện lại như thế này....
Cô không nghe lầm đúng không?
Cho nên Mạch Ngôn hắn điên rồi?
Vì hiểu không được nên kết quả là cả một ngày hôm nay Trình Lục Lục cứ bị vây trong trạng thái hồn vía lên mây, một không chú ý cô còn có thể đạp mây bay lên trời được nữa ấy chứ.
Trình Tiểu Ngôn nhìn mẹ mình như vậy thì không biết nên nói sao nữa.
Rốt cuộc ba nó đã nói gì mà mẹ nó trở nên như vậy? Trình Tiểu Ngôn vô cùng mệt mỏi nghĩ, ba nó thật sự là không đáng tin. Làm việc còn phải đề lại hệ lụy cho nó
ทนัล.
"Hắc xì!"
Mạch Ngôn ở khách sạn bên cạnh bất thình lình đánh cái hắc hơi thật to, dọa cho người bên kia điện thoại cũng nhảy dựng.
"Cậu bị bệnh à?"
Ngô Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-xau-xi-khong-can-tu-ti/3499926/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.