Trình Tiều Ngôn không đáp ngay mà trang nghiêm nhìn hắn. Giống như muốn từ trên người hẳn nhìn ra ý nghĩ của hắn vậy. 
Sau đó Mạch Ngôn nghe nó cụ non nói: "Trực giác nói cho con biết mẹ thật hợp với chú." 
Mạch Ngôn sặc ngay lập tức. 
Trình Tiều Ngôn lại không có để ý, nói tiếp: "Không phải cứ thứ gì mình thích thì sẽ thích hợp với mình. Có lẽ bây giờ chú chỉ nghĩ thử xem, sau đó lại tính tiếp." 
"Chỉ cần chú cho mẹ một cơ hội, vậy là quá đủ rồi." 
Mạch Ngôn lần này im lặng thật lâu. 
Một hồi hắn lại nghĩ, có đứa con thông minh quá cũng mệt. 
"Bây giờ chú định nói chuyện với mẹ con sao?" 
Trình Tiều Ngôn không đợi hẳn đáp đã hỏi tiếp. 
Mạch Ngôn chẳng cần thiết phải giấu nó, cho nên gật đầu. 
"Chú nghiêm túc hơn con nghĩ." 
Trình Tiểu Ngôn nhún vai. 
Mạch Ngôn thì tức cười. 
Bộ hắn giống tên lưu manh lắm sao? Cứ phải chơi chiêu trò không đàng hoàng mới được. 
Trình Tiều Ngôn không biết hắn nghĩ gì, chỉ nghe hắn nói: "Đương nhiên phải nói chuyện cho rõ ràng. Chú không phải người thích ép buộc người khác." 
"Nếu không phải cậu ta nhát gan, không chịu nói chuyện đàng hoàng một lần thì có khi bây giờ đã khác rồi." 
"..." 
Trình Tiểu Ngôn lần này không biết nên nói sao nữa. Muốn biện hộ cho mẹ nó cũng thấy ngượng miệng. Bởi vì Trình Lục Lục thật sự giống như ba của nó nói. 
Tự nhiên Trình Tiểu Ngôn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-xau-xi-khong-can-tu-ti/3499923/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.