Ngô Tiêm Ninh đầy mặt không thể chấp nhận nổi. 
Mạch Ngôn mà cô nàng từng biết vô cùng ga lăng và phong độ, bây giờ giống như không còn như trước nữa? 
Ngô Tiêm Ninh vô thức lắc đầu vì cái gì không rõ. 
Chẳng lẽ cô thật sự không hiểu người đàn ông kia? 
Mang theo nghi vấn đó, Ngô Tiêm Ninh không có gọi xe rời đi mà dọc theo lề đường, vừa đi vừa nghĩ. Nhưng nghĩ mãi vẫn không thể chấp nhận được sự thật này. 
Chẳng lẽ Mạch Ngôn thật sự đã không còn yêu cô nữa? 
Trong lúc vô thức lắc đầu, Ngô Tiêm Ninh đã đi đến ngã ba đường. Con đường đem bước chân của cô ngăn lại. Trong một thoáng lướt qua, bỗng nhiên cô lại nhìn sang phía đối diện. 
Lại nói, bên cạnh khách sạn mà Trình Lục Lục đang làm việc, ở giữa khách sạn và con đường có một khu vực nhỏ được khách sạn làm thành một công viên giải trí cho trẻ em chơi đùa. Trước đây nó luôn là sân chơi của Vũ Gia Minh, con trai của Phụng Mai. Thời điểm này nơi đó cũng có hai đứa bé đang chơi đùa cùng nhau. Chúng nó cùng đắp đất, xây lâu đài. Dưới sự cơ linh của Trình Tiểu Ngôn, lâu đài của hai đứa nhỏ tay chân ngắn ngủn vậy mà vẫn ra ngô ra khoai, sừng sững trên bãi cát theo thời gian. 
Vốn chỉ là một cái lướt qua, lại đem ánh mắt của Ngô Tiêm Ninh định trụ. 
"Đứa bé đó... Nhìn rất quen." 
Ngô Tiêm Ninh khó hiểu thì thào nhìn một trong hai đứa nhỏ, trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-xau-xi-khong-can-tu-ti/3499909/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.