Anh ấy chỉ nghĩ cô ấy không thoải mái nên mới hỏi như vậy.
“Em tắm đi.” Thẩm Bồi Xuyên bèn quay người tránh đi.
Tang Du nói ra rồi lại không còn ngượng ngùng nữa.
Cô ấy đóng cửa phòng tắm, tắm rửa gội đầu rồi sấy tóc, sau đó đứng trước gương nhìn chính mình trong gương.
Cô gái trong gương trẻ tuổi xinh đẹp, dáng người quyến rũ, cô ấy cười nhẹ, cô gái trong gương cũng mỉm cười ngọt ngào.
Tang Du hít một hơi thật sâu, như làm chuẩn bị tốt tâm lý, sau đó mới mở cửa phòng tắm đi ra.
Thẩm Bồi Xuyên ngồi ở sô pha xem TV, thật ra tuy TV đang bật nhưng anh ấy cũng không xem, thậm chí không TV đang chiếu cái gì.
Nghe thấy tiếng mở cửa, anh ấy lập tức nhìn sang.
Mái tóc dài của Tang Du xõa tung, óng ả mềm mại buông ở sau lưng, áo tắm của Thẩm Bồi Xuyên, cô ấy mặc đến tận mắt cá chân, áo quấn hết cả người, cô ấy cúi đầu buộc lại dây lưng: “Anh xem gì vậy ạ?”
Thẩm Bồi Xuyên quay lại nhìn màn hình TV, bên trong đang chiếu phim nước ngoài, không hiển thị tên phim.
“Có lẽ là phim điện ảnh.” Thẩm Bồi Xuyên cầm cốc nước trên bàn lên uống một ngụm.
Tang Du ngồi vào bên cạnh anh ấy, hỏi: “Anh thích xem loại phim gì vậy?”
Thẩm Bồi Xuyên nói: “Anh cũng không biết nữa.”
Anh rất ít khi xem phim.
Tang Du à một tiếng, sau đó không nói gì nữa.
Vẫn luôn trầm mặc như vậy.
Không khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-vo-khong-loi-ve/297428/chuong-1331.html