🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Nếu Tang Du biết được chắc chắn cô ấy sẽ cách Thẩm Bồi Xuyên rất xa.

 

Trong phòng Tông Triển Bạch đứng ở đầu giường và hỏi: “Bây giờ em đã vui hơn chưa?”

 

Lâm Tử Lạp ôm lấy eo anh và ngẩng đầu lên rồi lắc đầu nói: “Chưa đâu, em vẫn còn chưa được ăn lẩu cay đâu.”

 

Tông Triển Bạch mỉm cười và véo má cô: “Từ khi nào thì em lại trở nên bướng bỉnh như vậy?”

 

“Em vốn đã rất bướng bỉnh rồi mà bây giờ anh mới phát hiện ra sao?” Lâm Tử Lạp cười.

 

“Không cho em ăn là vì muốn tốt cho em.”

 

“Em biết rồi.” Cô ngắt lời anh, làm sao cô lại không biết anh là vì tốt cho cô chứ?

 

Chỉ là đột nhiên cô muốn ăn mà thôi.

 

Hơn nữa cô cũng không có ăn mà.

 

Lúc này có lẽ đồ ăn đã được đưa tới đây vì nghe thấy động tĩnh không nhỏ ở bên ngoài.

 

Lâm Tử Lạp quấn lấy anh: “Em muốn đi ra ngoài.”

 

Tông Triển Bạch vén chăn lên: “Để anh ôm em đi.”

 

Cô gãi đầu: “Không được tốt cho lắm.”

 

“Hay là anh mang vào trong phòng cho em ăn nhé.”

 

“Anh ôm em đi.” Ăn lẩu phải mọi người ngồi cùng nhau vừa ăn vừa nói chuyện mới đúng vị, ngay cả cửa cô còn chưa ra khỏi bây giờ có cơ hội đi ra ngoài cũng tốt.

 

Sau đó khi cô bước ra thì đã nhìn thấy tất cả đã được bày sẵn, chiếc bàn uống nước cũng không đủ chỗ còn phải dọn một chiếc bàn thấp bên cạnh đến.

 

Căn phòng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-vo-khong-loi-ve/297424/chuong-1327.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mê Vợ Không Lối Về
Chương 1327
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.