Mặt Lâm Hi Thần sưng rồi như phồng lên vì tức, khác hoàn toàn với bên má trái. 
Bây giờ cậu không nghĩ nhiều mà chỉ muốn bà ngoại và em gái chạy trước. 
Một mình cậu bị khống chế còn hơn cả nhà đều bị chú ta bắt được. 
Lúc này Trang Tử Khâm đã chạy xa rồi. 
Hà Thụy Lâm lại gọi điện thoại tới giục: “Có chuyện gì với anh vậy? Lâu như vậy còn chưa tới, vừa nãy xảy ra chuyện gì?” Trong điện thoại, Hà Thụy Trạch cũng nói không rõ, chỉ nói anh lập tức tới ngay rồi cúp máy. 
 truyentop.net cập nhật nhanh nhất. 
Anh không định đuổi theo Trang Tử Khâm nữa mà lỡ mất thời giờ, có một người trong tay cũng đủ để uy hiếp Lầm Tần Ngôn rồi. 
Anh lo lắng Lâm Hi Thần lại giở trò gì nên kéo tóc cậu đập vào cửa xe khiến Lâm Hi Thần cảm thấy rất đau. 
Máu nóng chảy từ trên trán xuống. 
Trước mặt cậu tối lại rồi dần mất đi ý thức hôn mê lúc nào không hay. 
Hà Thụy Trạch vứt cậu vào ghế sau rồi ngồi vào buồng lái, lái xe đi. 
Hà Thụy Trạch vừa đi được một lúc thì một chiếc xe khác đã đi tới. Vừa nãy Quan Kình gửi cho anh kết quả điều tra, gần Đinh Kiều có một ngôi làng, anh đã khóa chặt mục tiêu trong ngôi làng này. 
Ngoài chỗ này ra không còn chỗ nào có thể giấu người được. 
Quan Kinh dẫn người theo sau. “Đừng lo lắng quá, con trai cô thông minh như vậy sẽ không có chuyện gì đâu.” 
Lúc Quan Kình gọi điện thoại tới, Lâm Tâm Ngôn nhân tự động nghe, biết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-vo-khong-loi-ve/296203/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.