CHƯƠNG 35: CƠ HỘI HIỂM CÓ Ngón tay Tông Triển Bạch đặt trên tay lái thoáng động, liếc nhìn cô ấy nói: “Tạm được.”
Lâm Tử Lạp thả lỏng cơ thể, không nói nữa. Hai người đều không mở miệng tiếp lời.
Bên trong xe hoàn toàn yên tĩnh.
Ánh mắt Lâm Tử Lạp lơ đãng nhìn xuống bàn tay anh ấy đang cầm tay lái. Ngón tay của anh ấy-thon dài lộ rõ từng. khớp xương, móng tay được cắt tỉa gọn gàng, người tao nhã lại tinh tế, rất dễ nhìn.
Người giống như anh ấy, người ta chỉ liếc qua là có thể nhớ kỹ.
“Đẹp không?” Mắt anh ấy:vẫn nhìn thẳng.
Lúc này Lâm Tử Lạp mới kinh ngạc phát hiện ra vừa rồi mình nhìn tới ngây người:’Cô ấy vội vàng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, giả vờ như không nghe thấy.
truyentop.net cập nhật nhanh nhất.
Tông Triển Bạch quay đầu nhìn cô ấy, khóe miệng cong lên cười khẽ: “Có phải mặt tôi còn đẹp hơn tay hay không?”
Lâm Tử Lạp tiếp tục giả vờ không nghe thấy, dứt khoát nhắm mắt lại giả vờ ngủ luôn. Trong lòng cô ấy lại không nhịn được mắng, cao quý
lạnh lùng, nghiêm khắc đã nói đâu rồi?
Sao lúc này lại giống như một kẻ cuồng tự luyến thế?
Đại khái qua hơn hai mươi phút, chiếc xe dừng lại ở trước biệt thự nhà họ Lâm trước.
Lâm Viên Trung đã về từ sớm. Thẩm Thanh Anh chuẩn bị cơm tối phong phú, có đẳng cấp. Lâm Viên Trung rất hài lòng, cảm giác không thoải mái trước đó cũng giảm bớt.
“Cô chủ đã về.” Người giúp việc bước vào thông báo.
Lâm Viên Trung liếc nhìn Thẩm Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-vo-khong-loi-ve/296124/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.