Tới tối La Tương mới trở về, vẻ mặt mỏi mệt.
Đặng Kiều ngồi ở trên giường, vừa bấm di động vừa nhìn cô ấy một cái, nói: "Ba bữa sáng mà cậu nợ tôi đó, bỏ đi, xem trên phần cậu đáng thương đó."
La Tương sửng sốt một chút, thấp giọng nói câu cảm ơn. Cô ấy quay đầu lại nhìn về phía Hứa Thư Yểu: "Thật xin lỗi nhé, Yểu Yểu, hôm nay mẹ mình......"
Hứa Thư Yểu xua xua tay nói: "Không có gì đâu." Cô vốn đang muốn quan tâm thêm hai câu, nhưng lại nghĩ đến những gì Diệp Kỳ Sâm nói, bèn lựa chọn câm miệng.
La Tương Suy yếu cười cười, xoay người bò lên giường, chôn cả người ở trong chăn.
Vết thương trên đùi Hứa Thư Yểu phải qua chừng 4-5 ngày mới lành hẳn, đầu gối đã đóng vảy, Diệp Kỳ Sâm cố ý dặn dò cô, ngàn vạn đừng đụng vào phần kết vảy trên đầu gối, cứ để nó tự nhiên bóc ra đi.
Đạo lý thì cô đều hiểu, chỉ là có chút không nhịn được. Mắt thấy chỗ vết thương đóng mảng nhếch lên cái góc, cô liền không nhịn được mà dùng móng tay moi một chút, thiếu chút nữa lại moi cho chảy máu.
Chờ khi vết thương của cô đã lành, hoạt động ngắm sao dã ngoại mà câu lạc bộ thiên văn tổ chức đã đang trong trù bị.
Trương Khả Khả biết trong khoảng thời gian vừa qua Hứa Thư Yểu bị thương chân, hiện giờ thấy cô tới, còn không quên quan tâm: "Học muội, chân em không có sao chứ?"
Hứa Thư Yểu lắc đầu: "Đã lành hẳn rồi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-toi-moi-co-18-tuoi/3645662/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.