Đầu óc Hứa Thư Yểu còn đang do dự, nhưng tay cô lại nhanh hơn não mà quay số gọi điện thoại rồi. Chờ khi cô phát hiện thì đã gạt nút gọi điện, có muốn cúp cũng đã không còn kịp rồi.
Điện thoại được nhận máy, chỉ là người ở đầu bên kia điện thoại lại không phải Diệp Kỳ Sâm.
"Alo?"
Hứa Thư Yểu nghe giọng nói xa lạ bên kia, tạm khựng lại một chút, lại nhìn thoáng qua dãy số trên màn hình di động, xác nhận mình không có gọi sai. Cô nhỏ giọng hỏi: "Đây không phải là di động của Diệp Kỳ Sâm sao?"
Là Đường Tông nhận điện thoại, anh ấy trả lời: "À, đúng là di động của cậu ấy, nhưng cậu ấy đang ở trong bệnh viện."
Hứa Thư Yểu sửng sốt, cuống quít hỏi: "Sao lại ở trong bệnh viện?"
Đường Tông nói: "Hôm qua uống nhiều quá." Dừng một chút, anh ấy hỏi: "Cô là?" Lúc mới vừa nhận điện thoại, anh ấy cũng chỉ thấy được một cái ghi chú: Yểu Yểu.
Vừa thấy là biết đây là cuộc điện thoại đến từ con gái, chẳng lẽ đây là mẹ của con trai Diệp Kỳ Sâm?
Hứa Thư Yểu nắm chặt điện thoại: "Tôi...... là bạn của anh ấy, tôi có thể biết được anh ấy đang ở bệnh viện nào sao?"
"Ở bệnh viện Bác Nhân." Đường Tông trả lời.
"Vâng, cảm ơn anh."
Cúp điện thoại, Đường Tông đi vào phòng bệnh, thấy được Diệp Kỳ Sâm nằm trên giường bệnh mới vừa tỉnh lại, anh ấy nhẹ nhàng dựa vào cạnh cửa nói: "Ôi cậu chịu tỉnh rồi."
Đôi mày Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-toi-moi-co-18-tuoi/3616524/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.