Rất mau, bảo vệ công ty liền vọt tới, đè Phương Vĩ Thành xuống đất, làm ông ta không thể làm ra những động tác nguy hiểm nữa. Phương Vĩ Thành không cam lòng, còn đang kêu gào: "Diệp Kỳ Sâm, mày không buông tha tao, vậy tao cũng sẽ không bỏ qua cho mày!"
Đang nói chuyện, còn có một cái bật lửa rớt ra từ trong tay ông ta.
Mặt Diệp Kỳ Sâm lạnh lùng, thả lỏng Hứa Thư Yểu ra: "Em có bị sao không?"
Hứa Thư Yểu sợ hãi, cô vừa lắc đầu vừa truy vấn: "Chú út, chú không sao chứ?" Cô túm chặt lấy cánh tay của anh, muốn xem thử anh có bị làm sao không. Cô ngửi thấy mùi cồn rất đậm trên người anh, cũng không biết là may mắn, hay vẫn là may mắn mà thở phào nhẹ nhõm một hơi: "Còn may, còn may là cồn......"
Nếu cái gã Phương Vĩ Thành này lại ngoan độc hơn chút, thứ tạt lại đây mà là axit...... Hứa Thư Yểu cũng không dám nghĩ tiếp nữa.
Diệp Kỳ Sâm trở tay nắm chặt tay Hứa Thư Yểu, ngón tay đang run nhè nhẹ, biểu cảm trên mặt anh lại càng thêm băng hàn, trong mắt mang theo lãnh lệ: "Phương tiên sinh, đời này ông cũng đừng mơ được ra khỏi nhà lao."
Bên kia, trợ lý của anh lúc này mới ngây ngốc mà phản ứng lại được, anh ấy vội vàng nói: "Diệp tổng, đi xử lý trước một chút đi đã."
Phương Vĩ Thành còn đang kêu gào, Diệp Kỳ Sâm lạnh lùng nói: "Báo cảnh sát xử lý."
Rồi sau đó lôi kéo Hứa Thư Yểu, dưới sự dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-toi-moi-co-18-tuoi/3537245/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.