Diệp Minh đứng một mình dưới lầu, chân đeo một đôi giày thể thao màu trắng, anh chàng cúi đầu, nhẹ nhàng đá cục đá dưới đất.
Hứa Thư Yểu đi qua, đứng sau lưng anh chàng, giơ tay vỗ vai anh bạn một cái, cười hỏi: "Sao lại không đi lên nhà chơi chút?"
Thiếu niên bỗng chốc quay đầu lại, trên khuôn mặt vừa soái khí lại đẹp đẽ kia nhiều thêm vài phần chần chờ cùng trố mắt. Anh chàng nhìn nụ cười ngậm nơi khóe môi cô, lại áy náy gục đầu xuống: "Mình tới đây, là muốn nói một câu thật xin lỗi với cậu."
Hứa Thư Yểu trầm mặc một lát, thấp giọng cười cười nói: "Chuyện đã qua rồi."
"Thật xin lỗi. Trước đó, là mình đã thêm phiền cho cậu." Anh chàng hơi hơi ngẩng đầu, nhìn về phía Hứa Thư Yểu, trong lời nói mang theo áy náy: "Còn nữa, mình thay mặt mẹ mình, xin lỗi cậu, rất xin lỗi."
Hứa Thư Yểu mím môi: "Mình tha thứ cậu rồi." Trước đó cô xác thật rất tức giận, nhưng mà Diệp Kỳ Sâm đã xin lỗi cô rồi, vậy nên cũng liền không có gì.
Cô cũng biết, Diệp Minh cũng không có ác ý.
Thấy Hứa Thư Yểu tha thứ dễ dàng như thế, tim Diệp Minh đã chìm xuống tận đáy cốc, anh chàng lộ ra một nụ cười chua xót: "Chú út nói, mình còn chưa đủ thành thục, còn chưa có năng lực để kiểm soát cuộc đời của chính mình."
Trước kia anh chàng rất không cho là đúng, cho rằng mình đã tròn 18 tuổi, đã thành niên rồi, nhưng giờ anh chàng mới phát hiện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-toi-moi-co-18-tuoi/3515040/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.