Hứa Diễn vừa lau tóc vừa đi vào phòng, thấy Hứa Thư Yểu xuất hiện trong phòng mình, anh vắt khăn lông trên tay lên vai một phen: "Mẹ tới làm gì?"
"Tâm sự với con." Hứa Thư Yểu ngồi trên ghế xoay người, nhìn về phía chàng thiếu niên anh tuấn đứng ở phía sau, trán anh chàng nhỏ nước, quanh người mờ ảo bốc lớp sương mù hơi mỏng.
Hứa Diễn đã thích còn ngại mà quay đầu đi, ồm ồm nói: "Con mới không muốn nói chuyện với mẹ đâu."
"Cũng được, vậy con đứng ở bên kia, nghe mẹ nói đi." Hứa Thư Yểu ấp ủ cảm xúc trước rồi mở miệng: "Mẹ biết, trước đó con xúc động như vậy là vì mẹ, mẹ cảm ơn trước."
"Nhưng mà, mẹ cũng thật sự là không cần con dùng phương thức như thế để hả giận giúp mẹ. Con coi đi, con xúc động cho đã xong, mẹ không chỉ không hả giận dược, còn nghênh đón đòn khiêu khích kiêu ngạo hơn của Hứa Mộng Dao, cần gì phải thế hả?"
Hứa Diễn ngồi phịch xuống giường: "Vậy không phải đêm nay mẹ cũng đã ứng chiến à?" Khí thế kia còn kiêu ngạo hơn mình nữa kìa!
"Đó là bởi vì mẹ phát hiện, có vài người con càng là nhường ả ta, ả liền càng được một tấc lại muốn tiến một thước." Hứa Thư Yểu mỉm cười, hai má lộ ra lúm đồng tiền nhàn nhạt: "Cho nên, chỉ có thể cho cô ta chút giáo huấn thôi."
"Giáo huấn cái rắm!" Hứa Diễn tức giận nói: "Vụ đánh cược này còn thắng được sao?" Sau khi biết được vị học bá Vương Tiêu kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-toi-moi-co-18-tuoi/2831576/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.