9.
Ngày thứ hai đi học, tôi lấy ra hộp sô cô la từ cặp của mình để tặng Lâm Y Y, một phần là để cảm ơn cô bé đã giúp đỡ tôi ngày hôm qua, một phần là vì tôi muốn hỏi một số việc.
"Hai năm trước, mẹ mình mới nói rằng mình có một người cậu ruột. Nghe đâu cậu mất tích khi còn nhỏ và gần đây đã tìm được."
Lâm Y Y cười, tôi lại bóc một miếng sô cô la và hỏi cô bé: "Vậy cậu có vợ chưa?"
"Chưa có."
Tôi gật đầu, tốt nhất là chưa có vợ.
Gần đây, mối quan hệ giữa tôi và Lâm Y Y đã tốt hơn, vì sau khi chúng tôi cùng nhau xử lí cậu nhóc béo nhất lớp, không ai dám đụng đến chúng tôi nữa.
Gần giờ tan học, đã có nhiều phụ huynh đứng ngoài lớp học.
Tôi nhìn qua cửa sổ, mẹ tôi đứng trong đám đông, mặt dán vào kính cửa, cố nhìn vào bên trong lớp.
Ra khỏi lớp, mẹ tôi nắm lấy tay tôi và đi ra khỏi trường. Tại cổng trường, tôi gặp một người không ngờ tới.
Cố Quyết đợi trước cổng trường với vẻ mặt u ám, đứng khoanh tay trước ngực.
Nhìn thấy chúng tôi, Cố Quyết liền đến gần.
Mẹ tôi kéo tôi ra phía sau, che chắn tôi.
"Anh định làm gì?"
Cố Quyết lại kéo tay mẹ tôi: "Đi với tôi."
"Tránh ra!" Mẹ tôi đẩy Cố Quyết một cái, lùi lại một bước.
“Cô phải xin lỗi Âm Âm cùng cháu trai cô ấy! Cô ấy đã bị cô làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-toi-la-nu-phu-dang-ghet/2746199/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.