Từ lúc biết Mộc Tịch Nhiên mang thai, Nguyên Chính Quân ngày nào cũng ép cô ăn những món ăn được coi là tốt cho sức khỏe của bà bầu. Mộc Tịch Nhiên ăn đến phát ngán, cô thực sự không thể nuốt nổi chúng nữa nhưng Nguyên Chính Quân vẫn không ngừng chuẩn bị những món ăn ngon cho cô.
Sáng hôm nay cũng vậy, bữa sáng mọi khi đều rất bình thường nhưng hôm nay chẳng khác gì bày tiệc. Nguyên Chính Quang mọi lần ăn rất nhiều nhưng hôm nay cậu ta chỉ ngồi cắn đũa nhìn Nguyên Chính Quân gắp thức ăn cho Mộc Tịch Nhiên.
"Các món ăn này đều tốt cho sức khỏe của em và con, mau ăn đi, ăn nhiều lên, tôi nghe nói người mang thai ăn rất nhiều, em mau ăn đi."
Nguyên Chính Quân chất đống thức ăn trong bát của Mộc Tịch Nhiên, nó nhiều đến nỗi cô không còn nhìn thấy cơm ở bên dưới đâu hết. Mộc Tịch Nhiên nhìn đống đồ ăn là cảm thấy buồn nôn, cô đưa tay che miệng rồi chạy vào nhà vệ sinh.
"Ọe…"
"Tịch Nhiên?"
Nguyên Chính Quân vội vàng chạy theo Mộc Tịch Nhiên vào trong, lúc này chỉ còn mỗi Nguyên Chính Quang và đống thức ăn ở trên mặt bàn.
"Anh trai chịu chi ghê, mua toàn món sơn hào hải vị đắt tiền cho một mình bà bầu, còn mình thì anh ấy chẳng coi là gì hết."
Nguyên Chính Quang thẫn thờ thở dài vì bản thân đã không còn giữ vị trí quan trọng trong lòng Nguyên Chính Quân, mà thay vào đó là Mộc Tịch Nhiên với đứa bé trong bụng của cô.
Mộc Tịch Nhiên buồn nôn vì dạo gần đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-tinh-du-do-yeu/435095/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.