Mộc Tịch Nhiên mỉm cười nhìn anh tuy đang trong trạng thái không tỉnh táo nhưng cô vẫn xinh đẹp đến động lòng. Nguyên Chính Quân lưu luyến nhìn xuống đôi môi đỏ mọng của cô rồi nhẹ nhàng từ từ dùng môi của mình ngậm lấy nó.
"Ưm."
Khoảnh khắc Nguyên Chính Quân vừa chạm môi vào Tịch Nhiên khẽ ưm lên một tiếng, cô mê man đắm chìm cùng nụ hôn của anh, chủ động rướn người vòng tay qua cổ anh giữ chặt ở đó. Nguyên Chính Quân khom lưng có chút bất tiện, anh ôm lấy gáy của cô để nụ hôn được sâu hơn, tay còn lại thì ôm eo cử chỉ vô cùng thân mật.
Cứ như vậy hai người hôn nhau càng lúc càng điên cuồng và mãnh liệt. Nguyên Chính Quân tấn công một cách dồn dập khiến Tịch Nhiên ná thở, cô khẽ đẩy anh ra để hít oxi, ánh mắt đê mê nhìn xuống dưới và không nói gì. Nguyên Chính Quân nghe thấy rõ từng nhịp thở vội vàng của Mộc Tịch Nhiên, anh cọ chóp mũi vào mũi cô, đưa tay vén tóc rồi vuốt ve đến chiếc cằm nhỏ xinh của cô.
"Tịch Nhiên, tôi yêu em." Nguyên Chính Quân khẽ thì thầm.
Mộc Tịch Nhiên ngước mắt nhìn lên, khoảng cách này không phải đã quá gần rồi hay sao? Cô nghe thấy lời tỏ tình của Nguyên Chính Quân, ngước nhìn anh như sinh vật lạ hồi lâu rồi tiếp tục kéo anh cúi xuống hôn tiếp.
Nguyên Chính Quân tiếp nhận nụ hôn đấy ngay lập tức, anh đưa lưỡi của mình càn quấy trong khoang miệng cô, tham lam chiếm hữu tất cả mật ngọt. Hai chiếc lưỡi quấn quýt lấy nhau khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-tinh-du-do-yeu/435089/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.