Trường học lần này sửa xong quy mô còn lớn hơn trước, vài ngày sau được đưa vào sử dụng.
Thấy Phàn Hi ngồi hút thuốc trên tảng đá, Mark đi tới gọi, “Fancy.”
Cô quay đầu, đôi mắt đen sâu thẳm như màn đêm.
Anh ta muốn nói gì đó lại thôi.
Phàn Hi hút một hơi, ném tàn thuốc xuống đất, nói, “Nói đi. Đừng lề mề như đàn bà thế.”
“…”
Mark nhìn cô, “Cô còn đi nữa không?”
“Không biết nữa.”
Mark vội nói, “Đừng đi nữa. Ở lại đây đi.”
Nghe vậy, cô nheo mắt, “Sao thế, không nỡ xa tôi à?”
Anh ta gật đầu, bổ sung thêm, “Lão đại sẽ đau lòng.”
Phàn Hi nhướng mày, “Anh ấy thì đau lòng cái gì?”
“Anh ấy không phải người dễ động lòng.”
“Tôi cũng vậy.”
“Thế nên hai người rất xứng đôi, nên ở bên nhau.” Anh ta nói rất hùng hồn như thể đấy là điều hiển nhiên.
Thấy cô không đáp lời, anh ta lại nói, “Thế giới của hai người chẳng ai bước vào được cả.”
Nghe anh ta nói vậy, cô đột nhiên nhớ đến lời Niels nói, anh đang đợi em.
Giọng nói bình tĩnh nhưng ngập tràn hi vọng. Lòng của anh, chỉ có cô hiểu. Cũng như vậy, giữa biển người mênh mông, cô theo đuổi cái gì, cũng chỉ có anh biết.
Phàn Hi cong khóe môi. Mặt thì lạnh nhưng tim thì nóng, trái tim cô bị anh cướp mất rồi.
Mark nói, “Tôi là người thô lỗ, trong lòng có gì nói nấy, không biết nịnh nọt đâu.”
Phàn Hi nói, “Anh nói không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-tinh-berlin/3025034/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.