Quân Mỹ dẫn đầu, tiến vào thành phố lớn phía Bắc quận Kang, Shahidan.
David đệ đơn xin phép cấp trên, sau mười ngày cuối cùng cũng được phê duyệt. Một đội ghi hình gồm ba người, một phóng viên, một nhiếp ảnh gia, và Phàn Hi.
Thành phố lạ lẫm, không biết có bao nhiêu nguy hiểm đang rình rập. Vì vậy chuyến đi này vô cùng mạo hiểm.
Phàn Hi và những người khác mặc áo chống đạn, áo nặng hơn 10 kg, vô cùng vướng víu cồng kềnh. Nhưng chẳng ai dám đem tính mạng của mình ra đùa giỡn.
Trước khi lên đường, cô gặp Niels, anh túm lấy tay cô, hỏi, “Cô nhất định phải đi à?”
Cô nói, “Nhất định.”
Mỗi câu mỗi chữ, đều toát lên sự kiên định.
Niels buông lỏng tay, “Chú ý an toàn.”
Một câu đơn giản, nhưng bao hàm tất cả.
Sự quan tâm của anh, cô hiểu.
Phàn Hi mỉm cười, “Tôi biết rồi.”
Xe bọc thép của Mỹ trùng trùng điệp điệp rời căn cứ, vì muốn ghi chép toàn bộ hành trình nên David tự mình lái xe, cộng sự của anh ta là Pete phụ trách chụp hình. Phàn Hi khá rảnh rỗi, cô chẳng cần làm gì, chỉ cần vào lúc thích hợp nói vài câu thích hợp là được.
Đến Shahidan buộc phải đi qua Fazat, thanh niên trai tráng của thôn trang này đã chết hết, nơi này trở nên vô cùng yên tĩnh, chỉ thỉnh thoảng có vài đứa bé đi qua lại.
Phàn Hi đột nhiên nhớ tới số một, hai, ba, từ sau vụ nổ đó, trường học bị phong tỏa. Nhưng Mark nói, chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-tinh-berlin/3025010/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.