Nửa đêm có tiếng lừa kêu.
Bén nhọn thê lương.
Có người mở cửa sổ, nhếch miệng cười, đưa tay bóp cổ cô, kêu lên, Phàn Hi, tao muốn giết mày.
Phàn Hi bừng tỉnh, mở trừng mắt nhìn, mới phát hiện chỉ là mơ.
Cô trèo xuống giường, Namyan không có ở đây, cả ký túc xá vô cùng yên tĩnh, chỉ có Phàn Hi và con chó.
Con chó chạy tới, nằm phục dưới chân cô, lè lưỡi liếm ngón chân cô. Đột nhiên cô nhớ tới đêm đó, đầu lưỡi anh vô cùng ấm áp...Tất thảy đều để lại dư vị trong lòng cô.
Đoạn đối thoại với Chương Tuyệt lúc trước hiện lên trong đầu cô, nếu anh yêu cô thì sao? Cô sẽ thật lòng với anh chứ?
Lúc ấy, cô đã trả lời là không biết, bây giờ câu trả lời ấy vẫn là không biết.
Cô không thể xác định mình có thể thật lòng với anh không, nhưng cô muốn trái tim anh. Cô không phải là người hiền lành, cũng chẳng phải “tiểu bạch thỏ”, cô là rắn độc, muốn yêu thì yêu, không chịu trách nhiệm với bất cứ ai, chỉ có trách nhiệm với bản thân mình. Đây là tính cách của cô.
Phàn Hi híp mắt, cúi người, xoa xoa đầu con chó.
Có lúc, đàn ông còn không bằng một con chó trung thành, vì vậy muốn thuần phục anh, không thể thiếu thủ đoạn.
Cô đến bên bệ cửa sổ, theo thói quen rút một điếu thuốc, lại phát hiện nhà ăn phía dưới vẫn sáng đèn. Cô chợt nhớ ra đêm nay là bán kết World Cup, bây giờ là mười giờ, trận đấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-tinh-berlin/3024987/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.