Đám người kia mang theo đồ dùng, cười cười nói nói đi về phía phòng tắm.
Thấy Lex quấn khăn tắm ngồi trước của, vẻ mặt lo lắng, có người hỏi, “Lex, cậu làm gì thế?”
Có người tiếp lời, “Chắc đang ảo tưởng muốn gái chứ gì?”
Mọi người lập tức phá lên cười.
Bị trúng tim đen, mặt Lex đỏ như quả cà chua, thấp giọng quát, “Đừng nói bậy.”
“Ồ, không phải cậu chột dạ, thì xấu hổ cái gì?”
Mặt Lex càng đỏ hơn.
Mọi người trêu chọc anh ta vài câu, rồi định đi vào phòng tắm, ai ngờ anh ta chạy tới chặn trước cửa, nói, “Các cậu không thể vào.”
Có người hỏi, “Vì sao? Bây giờ chẳng phải giờ tắm của nam binh sao?”
“Đúng vậy.”
“Thế tại sao không thể vào?”
Lex vội tìm một cái cớ, tiếc là tế bào não có hạn, nghĩ mãi ko ra, đành cãi cùn, “Tôi nói không được là không được.”
Nghe vậy, đám thanh niên ra vẻ bất mãn, “Cậu đừng quá đáng nhé, cậu tắm xong rồi thì phải để người khác vào chứ.”
“Đúng vậy. Chẳng lẽ bên trong có quỷ à?”
Có người cố tình trêu chọc Lex, liền nháy mắt, “Có phải cậu ở bên trong ‘lái máy bay’, chưa kịp thu dọn không? Yên tâm, chúng ta là anh em mà.”
“Đừng nói lung tung.” Anh ta đỏ mặt, nhưng vẫn giơ tay cản, quyết không để bọn họ đi vào.
Đùa cợt vài câu, thấy Lex thực sự nghiêm túc, đám người dần mất kiên nhẫn, bắt đầu xô xát, ngữ khí cũng không còn khách sáo.
“Mau tránh ra đi!”
Sắp không cản được rồi! Lex trong lòng vô cùng đau khổ, bà chị à, chẳng phải chị nói sẽ tắm nhanh, tại sao giờ vẫn chưa xong vậy? Tôi sắp không bảo vệ nổi bà chị rồi.
Anh ta càng cản, mọi người càng tò mò, rốt cuộc trong phòng tắm có cái gì. Đúng lúc này, một âm thanh truyền tới từ phía sau, “Có chuyện gì vậy?”
Tiếng ồn ào lập tức im bặt, mấy nam binh đồng loạt quay đầu nhìn, là Niels. Dù Niels bình dị gần gũi, nhưng vì anh là sĩ quan cao cấp, mọi người vẫn phải nể vài phần.
“Báo cáo thiếu tá, là Lex chiếm phòng tắm, không cho chúng tôi dùng.”
Cái loại anh em chó má! Lúc cấp bách liền bán đứng lẫn nhau! Thấy Niels nhìn mình, Lex thầm than trời đất, tôi tôi tôi cả buổi, cũng không nói được lý do.
Niels vô cùng tinh ý, lướt qua là biết phòng tắm có vấn đề, liền tiến lên một bước, nói, “Bây giờ tôi muốn tắm, cậu cũng cản cả tôi sao?”
Lex nào có gan làm thế, đành tránh qua một bên, Niels không hề do dự mà đi thẳng vào trong.
Còn chưa đi tới phòng thay quần áo, một mùi hương nhàn nhạt thoảng qua. Anh nhìn xung quanh, một bóng lưng cao gầy liền xuất hiện trước mắt...Cô ôm vai, khóe miệng hơi nhếch lên, như cười như không.
Niels khẽ giật mình, lập tức quay người đi ra ngoài, đuổi hết đám nam binh ra.
Phàn Hi vốn nghe thấy tiếng cãi lộn ở ngoài, cũng không muốn làm khó Lex, nhưng, đấy là suy nghĩ của cô trước khi Niels đến.
Quấn khăn tắm cẩn thận, cô đi ra ngoài, ánh mắt lười biếng nhìn đám người, cuối cùng dừng lại trên người Niels, “Tôi chính là con quỷ trong phòng tắm đấy.”
Quả thực ban nãy không ai biết Phàn Hi ở bên trong bởi Niels phản ứng quá nhanh. Ai ngờ cô không mặc quần áo, cứ thế quấn khăn tắm mà đi ra ngoài, khiến mọi người kinh hãi.
Cô gái này, đúng là lo thiên hạ chưa đủ loạn!
Cô đi tới, nam binh lập tức tránh đường. Từ lúc nào doanh trại có người đẹp như vậy? Không chỉ đẹp mà còn có khí chất nữa.
Phàn Hi chẳng quan tâm tới ánh mắt của bọn họ, trong mắt cô chỉ có một nam chính, là Niels.
Nhưng Niels không nghĩ như vậy. Anh trầm mặt, hạ lệnh, “Tất cả mọi người trở về ký túc xá, trước khi tôi điều tra rõ ràng, không ai được dùng phòng tắm!”
Mọi người nhìn nhau, máu tám chuyện lập tức nổi lên, nhưng lệnh quân như núi, đành ngay ngắn xếp hàng, “Rõ!”
Đợi đám nam binh đi hết, anh quay người nhìn cô, ánh mắt tức giận.
Phàn Hi vẫn mỉm cười, không hề biết trời cao đất dày là gì.
Cô từng bước tiến lại phía anh, ánh mắt dò xét, chầm chậm rơi từ khuôn mặt anh xuống phía dưới. Cô không chỉ nhìn đơn thuần, là muốn kiểm tra phản ứng.
Hình như Niels cũng tới để tắm thật, cho nên ăn mặc đơn giản. Áo ba lỗ, làm lộ ra bờ vai rắn chắc to lớn. Xương quai xanh của anh đường cong rõ ràng, vô cùng gợi cảm. Chiếc áo bó sát người, cơ ngực ẩn hiện, phía dưới là vòng eo nhỏ, bụng phẳng, không hề có chút thịt thừa. Những đường cong trên cơ thể anh tự nhiên, cân đối, nam tính, quyến rũ.
Thân hình của anh, hoàn mỹ hơn tưởng tượng của cô rất nhiều.
Cuối cùng, ánh mắt của cô rơi vào giữa hai chân anh, hơi nổi lên, nhưng lại khá rõ ràng. Ồ, hóa ra anh ta cũng có cảm giác với cô.
Niels nhíu mày, anh không thích ánh mắt của cô, quá bén nhọn, tựa như một con dao, rạch từng lớp quần áo, khiến anh giống như không mặc gì đứng trước mắt cô. Một cô gái, sao có thể cuồng dã như vậy?
“Cô cười cái gì?”
“Anh đoán xem.” Cô tiến về phía trước một bước.
Hai người chỉ cách nhau một cánh tay, cô đi chân đất, thấp hơn anh mấy cm. Khăn tắm chỉ có thể che phong cảnh trước ngực một cách miễn cưỡng, chỉ cần hơi hạ ánh mắt một chút, là anh có thể chứng kiến cơ thể hấp dẫn trước mặt.
Phàn Hi ngẩng đầu, nhìn anh, ánh mắt cô nóng rực, như muốn nhìn thấu tâm can. Anh rời mắt, không muốn nhìn cô, nhưng bị cô túm lấy cằm. Cô kiễng chân, ghé sát lại định hôn anh, liền bị anh tránh né. Niels không muốn dây dưa với cô, quay người định bỏ đi.
Phàn Hi không cam tâm bị người khác mặc kệ, khẽ cắn môi đuổi theo. Lần này, cô trực tiếp dùng vũ lực, một cước đá vào bắp chân anh, Niels không kịp đề phòng, cả người chao đảo, một chân quỳ xuống đất. Cô tiến đến trước mặt anh, một tay túm tóc, bắt anh ngẩng đầu lên.
Niels tuy không phải bộ đội đặc chủng, nhưng mỗi ngày đều luyện tập, võ của Phàn Hi chỉ là khoa chân múa tay, đều là kĩ xảo. Mà những gì Niels học vô cùng bài bản. Hơn nữa nam nữ khác biệt, lực của anh mạnh hơn, lập tức đảo khách thành chủ. Anh túm lấy vai cô, đè cô xuống nền đất, đồng thời dùng đầu gối khóa chặt bụng cô, trong nháy mắt liền chiếm thế thượng phong.
Bởi động tác qua lại quá mạnh, chiếc khăn tắm trên người cô liền tuột ra, một cơ thể quyến rũ xuất hiện trước mắt anh. Cô không hề giãy dụa nữa, nằm im nhìn anh, không hề lên tiếng, thời gian như ngừng trôi.
Anh hít một hơi, cố gắng kiềm chế, nhưng đôi mắt lại phản chủ. Ánh mắt của anh lướt từ trên xuống dưới, bộ ngực đầy đặn thằng đứng, xuống chút nữa là vùng bụng bằng phẳng, trên rốn có bấm một chiếc khuyên bạc nhỏ. Hai chân cô hơi co lại, che đi hạ thể.
Hô hấp của anh trở nên dồn dập, trong một khắc, dường như anh có thể cảm nhận nhịp tim cuồng loạn của mình.
Cô vươn tay chạm vào tay anh, đầu ngón tay lướt qua từng tấc da thịt. Mỗi một động tác đều như mang một dòng điện, chui vào từng lỗ chân lông của anh, khiến anh rung động.
Cô gái nằm trên nền đất như một con mèo nhỏ, kiều diễm như hoa. Niels nhìn cô, trong lòng vô cùng phức tạp, một mặt, anh không thích cô, lúc này lại càng không thích. Nhưng mặt khác, mắt anh không thể khống chế, hormone nam tính chạy khắp cơ thể.
Nhìn ánh mắt anh hỗn loạn, Phàn Hi kéo sợi dây chuyền ở cổ anh, khiến khuôn mặt anh áp sát mặt cô, tựa như có thể cảm nhận được hô hấp của đối phương. Ánh mắt của anh rơi xuống bờ môi cô, chỉ cần liếc một cái, cô biết, anh đã động lòng rồi.
Một người, chỉ cần tâm loạn, tất thảy đều sẽ loạn. Cô biết rõ điều đó, nên nhất cử nhất động, mỗi cái nhăn mặt hay một nụ cười, đều đã tính trước.
Chỉ cách một ly, môi hai người sẽ không còn kẽ hở. Chỉ cần một lần chạm, người đàn ông kia sẽ rơi vào tay cô.
Nhưng ở thời khắc mấu chốt, có tiếng người kinh ngạc kêu lên, “Hai người làm gì thế?”
Tiếng nói này, như giải trừ ma quỷ, khiến Niels giật mình tỉnh mộng. Anh buông người cô ra, nhanh chóng đứng dậy, tránh Phàn Hi như tránh rắn rết, vẻ mặt lạnh lùng. Từ lúc này, trong mắt anh, Phàn Hi chính là rắn rết, còn độc hơn cả thuốc phiện.
Phàn Hi nhíu mày, quấn khăn tắm rồi đứng lên, đôi mắt đen bất mãn nhìn vị khách không mời. Dám phá hỏng chuyện tốt của cô, cô nhất định ghi nhớ.
Người đó, là đàn ông, mặc quân phục, khoảng bốn mươi tuổi.
Phàn Hi không biết là ai, nhưng Niels thì có. Đó là lãnh đạo trực tiếp của anh, Paul Brose.
Đôi mắt màu xám, như mắt cú mèo, mũi ưng, râu quai nón gọn gàng. Ông ta còn cường tráng hơn cả Niels.
Ông ta nhìn Niels, sau đó nhìn Phàn Hi, nói, “Có binh sĩ báo cáo, giờ không phải thời gian tắm của nữ binh, lại có nữ giới xuất hiện. Tôi tò mò là ai nên tới đây xem, không ngờ thấy được cảnh này. Hai người đang làm gì vậy?”
Niels đứng nghiêm không đáp.
Phàn Hi thầm nghĩ, không phải ông thấy hết rồi sao.
Tuy Paul là lãnh đạo của Niels, nhưng luôn bất hòa với anh, chủ yếu là thấy cấp dưới quá thông minh, bộc lộ tài năng, vượt qua cả mình. Cho nên luôn tìm cách chèn ép Niels, gây khó dễ cho anh. Nhưng Niels trước giờ luôn cẩn thận, làm việc kín kẽ, một chút sơ sót cũng không có. Nhưng ngày hôm nay, vừa vặn bắt gặp cảnh này.
“Nơi này là quân doanh, cậu coi thường quân quy, ngang nhiên làm chuyện đó, có phải tinh lực của cậu dồi dào mà không biết dùng vào đâu đúng không? Vậy chạy 10 kilomet cho tôi, sau đó đến nhận phạt.”
Tinh lực quá nhiều không biết dùng vào đâu? Phàn Hi không đồng ý, mỗi giây mỗi phút cô đều có thể khiến Niels hao tổn tinh lực, nhưng mà, anh phải bằng lòng với cô.
Cô nhếch môi nói, “Không liên quan tới anh ấy, là tôi câu dẫn trước.”
Nghe vậy, Paul đi tới, nhìn cô một cái, “Cô chính là nữ minh tinh Trung Quốc sao?”
Phàn Hi mỉm cười.
Ông ta ngẩng cao đầu, một lúc sau mới nói, “Đương nhiên cô cũng phải chịu phạt, thay quần áo tử tế rồi đến phòng làm việc của tôi.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]