23
Thời gian đó mẹ thực sự rất căng thẳng.
Một mặt phải lo cho tôi thi vào cấp ba, học hành không thể lơ là.
Một mặt giám đốc Cao ra nước ngoài tìm đơn hàng, người trong nhà máy nói ông chạy mất, lương cũng không trả, bắt đầu mang đồ từ nhà máy về nhà.
Mẹ hàng ngày chống nạnh nói lý với họ, không nói được thì cãi nhau.
Giám đốc Cao để lại cho mẹ một ít tiền, mẹ phải tính toán tỉ mỉ, cố gắng dùng số tiền đó để ổn định công nhân.
Tôi không hiểu: "Họ muốn đi thì cứ để họ đi, còn tiết kiệm tiền nữa."
"Con hiểu gì chứ, nếu giám đốc Cao thực sự nhận được đơn hàng ở nước ngoài, không có công nhân thì làm sao làm việc?"
"Ông ấy thực sự có thể làm được sao?"
"Đó không phải việc con lo, con lo học thi vào cấp ba thôi."
"Mẹ định duy trì đến bao giờ?"
Đã là đầu mùa hè, dạo gần đây mẹ khéo léo thương lượng với chủ nhà, chủ nhà đồng ý trì hoãn ba tháng tiền thuê.
Mẹ thở dài: "Chờ con thi xong, nếu vẫn không được, mẹ coi như trả hết ân tình ông ấy đã giúp đỡ chúng ta."
"Mẹ không ngốc. Biết ơn nhưng cũng phải có giới hạn."
Tôi tưởng mẹ kiểm soát mọi thứ.
Nhưng đêm đó, hai giờ sáng tôi buồn tiểu, dậy thấy mẹ đang viết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-thuoc-duoc/3625870/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.