Lâm Hạo thấy nó đã bình tĩnh hơn liền ôn nhu đối với nó nói: “Hắn nói đúng, chính là phẫu thuật không phải nói làm là có thể làm. Việc chuẩn bị còn rất nhiều, cho dù ta không nhắc nhưng không có nghĩa là ta sẽ không tiến hành phẫu thuật, huống chi bản thân Diệp Tề cũng sẽ chủ động chuẩn bị sắp xếp cho ta ……”
Ta nhìn Lâm Hạo thận trọng vững vàng giúp Lâm Lan từ trạng thái đang cuồng loạn lấy lại bình tĩnh liền có điểm bội phục. Lâm Nam lại điềm nhiên như không nhìn chằm chằm ti vi.
Lâm Lan lúc này không kích động, lập tức ý thức được ta và Lâm Nam vẫn đang nghe bọn họ đối thoại, cũng nhìn thấy nó vừa nãy rơi lệ, trên mặt rõ ràng phiếm hồng, trong mắt hiện lên một tia xấu hổ.
“Được rồi, ngươi cũng đã mệt mỏi rồi. Đi lên nghỉ ngơi đi!”
Lời nói của Lâm Hạo vừa lúc cứu vớt Lâm Lan gương mặt như sắp xuất huyết. Nó vội vàng chạy lên rồi đóng sầm cửa.
Ta muốn nói cái gì đó, nhưng Lâm Hạo cũng không thèm liếc mắt ta một cái đã đi lên lầu.
“…… Nói dối! Y đang nói dối!” Lâm Nam ngẩng đầu nhẹ giọng kết luận.
A? Ta quay đầu đi đến bên cạnh hắn ngồi xuống, “Vì cái gì?”
Ta cảm thấy điều y nói là sự thật a. Lần trước ở bên ngoài thư phòng quả thật ta đã nghe thấy y cùng Diệp Tề nói đến việc phẫu thuật, hơn nữa Lâm Hạo cũng đã nói sẽ suy nghĩ kĩ a, rất ăn khớp với lời y nói với Lâm Lan.
Lâm Nam nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-that/1485978/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.