🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cơ thể mỗi ngày một bình phục, cuối cùng đôi mắt của ta cũng có thể mở. Có thể nhìn thấy ánh sáng mặt trời một lần nữa, cảm giác thật tuyệt.

“Ngươi, ngươi tỉnh!” Người bên người đang nắm tay ta, kinh hỉ mà bỗng nhiên tăng thêm khí lực. Cơ thể ta tuy đã rất trì trệ, nhưng vẫn cảm thấy được hơi đau.

Hắn buông tay ra, áy náy nói: “Thực xin lỗi, ta gọi bác sĩ đến!” Nói xong, ấn vào chuông trên tường.

Bác sĩ áo bào trắng đứng ở trong phòng, kiểm tra rườm rà khiến ta nhàm chán đánh giá nam nhân kia. Hắn quay lưng về phía chúng ta, bả vai khẽ run run. Ta hoài nghi hắn đang khóc phải không, chờ hắn xoay người lại, hốc mắt quả nhiên phiếm hồng.

Ta lại càng không thể giải thích nổi, ta đâu không có biết hắn!

Hắn mỉm cười với ta, ta bỗng nhiên hiểu được lý do cảm thấy quen thuộc. Hắn cùng với Lâm Nam ta mới biết rất giống nhau! Bất quá không phải ca ca Lâm Nam, ở trên hành lang ta đã thấy y, Lâm Hạo cũng so với hắn tuổi trẻ hơn chút. Chẳng lẽ là người thân của Lâm Nam? Vậy càng kỳ quái!

Hắn vẫn cười nhìn ta, ta đành phải mỉm cười lại với hắn. Tốt xấu gì thì hắn cũng đã chiếu cố ta lâu như vậy. Nhưng hắn lại vui sướng dị thường, thật sự là người kỳ quái!

Lăn qua lăn lại một hồi lâu, nhóm bác sĩ cuối cùng cũng ly khai.

Hắn lập tức vọt tới trước mặt ta, “Ngươi tỉnh lại thật tốt quá. Có biết ta đã rất lo lắng không? Ta thực hối hận,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-that/1485962/chuong-130.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mê Thất
Chương 130
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.