Tâm trí Lâm Hạo không biết để đi đâu, mãi không có phản ứng, nhưng ta cũng không dám cẩn thận theo dõi y, cho nên cũng không xác định y có phải đang tính kế gì hay không.
Đến lúc phù hợp, Diệp Tề lên tiếng hòa giải cho không khí bớt thâm trầm, hắn nói: “Ngươi hôm nay cũng mệt rồi, Chí Hòa, vừa rồi hiểu lầm thực ngại quá, hay là ngươi cùng Lâm Hạo về trước đi!”
Lâm Hạo thấp giọng nói: “Không được, vẫn nên tự mình từ biệt với bá phụ và bá mẫu. Đi nào!”
Nhìn xuống đám người phía dưới, giữa trung tâm vũ thính[72] bọn họ nhanh nhẹn uyển chuyển khiêu vũ, giai điệu nhu tình, đầu Diệp mẫu nhẹ nhàng đặt lên vai Diệp phụ, xem ra rất dịu dàng thắm thiết.
“Ta sẽ nói với bọn họ. Xem ra bọn họ nhất thời sẽ không dừng lại, các ngươi cứ đi đi.” Diệp Tề cười khoát tay.
Lâm Hạo do dự một lúc, cuối cùng nói: “Được rồi, chúng ta đi trước.” Nói xong liền kéo ta ra ngoài, dưới ánh đèn mờ ảo không ai chú ý đến chúng ta. Lâm Nam đứng lên định đi theo, nhưng bị người chặn lại.
Lâm Lan châm biếm nói: “Thúc thúc, ngươi không cần phải vội vã đi như vậy. Không bằng ở lại chơi một lát đi, có lẽ có thể tìm được một mỹ nữ bồi người a! Tuy rằng ngươi có điểm hơi già!”
Lâm Nam bất quá chỉ khoảng ba mươi, sao có thể gọi là già.
“Phải không? Vậy ta đây ngồi lại một lúc, chờ bản nhạc này xong thì đi chào hỏi.” Lâm Nam nói.
Thấy hắn không đi theo chúng ta, Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-that/1485955/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.