Lâm Hạo hết sức phong độ ứng phó với cô tiếp viên hàng không xinh đẹp động lòng người, thỉnh thoảng lại liếc ta ra hiệu.
Nhìn Lâm Hạo tao nhã dí dỏm cùng nàng ta nói chuyện với nhau, ta không thể tin được y và Lâm Hạo mà ta biết là cùng một người. Y hiện tại, quả thực chính là một công tử hoàn mỹ, cử chỉ nhẹ nhàng, thỉnh thoảng trong ánh mắt lại lộ ra vài phần tà khí không tính là quá phận, khiến tiếp cô tiếp viên kia hai gò má đỏ ửng.
Lâm Hạo như vậy quả thực có thể gọi là nam nhân quý phải điển hình trong giới thượng lưu.
‘Mặt nạ’ hoàn mỹ, kỳ thật Lâm Hạo lãnh huyết tới cực điểm, trong lòng chỉ có chính mình!
Ta trong lòng oán thầm. Tuy biết rằng việc đó là vô dụng, nhưng tốt xấu gì cũng có thể làm cho cơn giận giảm được phần nào……
Nếu như trong tay có hung khí, ta nhất định sẽ dí vào cổ Lâm Hạo yêu cầu phi cơ lái trở về. Không biết như vậy có trở thành phần tử khủng bố hay không…… Lâm Nam hiện tại có lẽ đã biết ta mất tích……
Điều kiện nơi này quả thật không tồi. Nếu không phải Lâm Hạo nói cho ta biết, ta chắc chắn sẽ nghĩ đây là khách sạn cao cấp a!
“Nghĩ gì vậy?”
“A!!” Lâm Hạo đột nhiên nói, ta hoảng sợ ngã ngửa về phía sau. Tiếp viên hàng không vừa rồi không biết từ khi nào thì đã rời đi. Trong không gian rộng như vậy chỉ còn lại hai người.
“Lá gan của ngươi lại nhỏ đi không ít!” Lâm Hạo nhăn lại lông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-that/1485918/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.