Ở trong nhà nhàn cư, quần áo đơn giản có thể coi như là áo ngủ. Với tình trạng bây giờ, Lâm Nam đương nhiên khỏe hơn ta rất nhiều.
Lâm Nam xé vạt áo của ta sang hai bên, cúc áo đứt tung bung ra phân tán khắp trên giường. Thừa lúc Lâm Nam hôn cơ thể ta, tay ta với tới bình hoa thủy tinh xa xỉ trên tủ đầu giường, do dự có nên đánh ngất hắn hay không.
Quyết tâm, ta cầm lấy bình hoa. Chính là vừa rồi do dự đã khiến Lâm Nam chú ý tới động tác nhỏ của ta, tay bị nắm chặt kéo ngược ra sau lưng, bình hoa cũng bị Lâm Nam gạt xuống đất.
Rất nhanh, thân thể vặn vẹo sẽ trở nên kiệt sức, ta nghiêng đầu dồn dập hô hấp.
Lâm Nam chỉ bằng sức nặng áp chế trên người ta, hai tay bắt đầu cởi quần áo của bản thân. Ta nhìn thấy cơ hội, tích tụ mọi sức lực một phen đẩy ngã Lâm Nam. Lâm Nam không phòng bị nên bị ta đột nhiên đẩy ngã xuống mặt đất, mặt đều tái đi.
Bất chấp quần áo chưa mặc, ta chạy về phía cửa. Như thế nào cũng muốn trốn khỏi Lâm Nam đang nổi điên, chờ hắn tỉnh táo lại sẽ nói sau.
Vặn mở cửa phòng, ta không dám quay đầu nhìn lại, sau lưng là những tiếng bước chân, hơn nữa càng ngày càng gần.
Đi xuống cầu thang, ta nhốt chính mình trong một phòng trống không dùng đến, khóa trái cửa rồi mới thoát lực ngồi xuống mặt sàn lạnh như băng.
Dùng tay ấn lên bụng mình, nơi đó vẫn còn lưu lại vết sẹo rõ ràng, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-that/1485899/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.