“Đừng kích động a, ca ca! Tức giận sẽ khiến gan bị tổn thương! Thân thể vẫn là quan trọng hơn!” Lâm Nam rút khăn tay lau cà phê nâu bị Lâm Hạo làm đổ trên bàn.
Ta ôm lấy ***g ngực đang đập điên cuồng, vừa ló ra đã bị biểu tình mờ mịt của Lâm Hạo dọa rụt trở về. Y hẳn là không phát hiện ra ta. Lâm Hạo bình thường hỉ nộ nhìn giống nhau, một khi trên gương mặt đó có thể thấy được cảm xúc, nếu đó không phải giận dữ thì chính là vui mừng.
“A Nam, ngươi nhất định phải cùng ta tranh đoạt sao?” Lâm Hạo dường như rất đau đầu, ấn lên trán.
“Ca ca, vốn là của ta, sao có thể nói là cùng ngươi tranh giành?” Lâm Nam nắm tay vò tờ giấy thành một cục ném vào trong thùng rác dưới bàn.
“Của ngươi? Ha ha…… Ngươi có biết tất mọi chuyện về hắn không mà bảo là của ngươi?” Lâm Hạo nói.
Lâm Nam không chút do dự nói: “Đương nhiên!”
” Bao gồm cả cơ thể hắn?” Lâm Hạo nói.
“Hiển nhiên bao gồm cả cơ thể hắn. Ngươi chẳng lẽ cho rằng hai chúng ta cùng nhau nằm trên giường chỉ nắm tay nhau thôi à?!” Lâm Nam tựa vào sô pha hơi thả lỏng cơ thể.
“Nếu vậy, nhiều năm như thế, các ngươi bởi vì điều kiện không cho phép mới không có hài tử sao?” Lâm Hạo thong thả nói.
Trước mắt ta biến thành một màu đen. Ta giấu diếm lâu như vậy, lâu đến mức chính ta cũng phải quên đi bí mật đó, vậy mà bị Lâm Hạo dễ dàng nói ra như vậy. Lâm Nam đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-that/1485897/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.