“Ngươi muốn ta nằm ở đây?” Ta chỉ vào giường bệnh của Lâm Hạo.
“Chỗ này rất rộng. Lại đây!” Lâm Hạo bắt đầu không kiên nhẫn. Ta bất đắc dĩ cởi áo khoác lên giường, cố gắng lùi vào tít bên trong. Cũng may Lâm Hạo rất tử tế, chỉ ngủ mà thôi.
Ta nghĩ y đại khái là vì bệnh rất nặng mà không có sức lực.
Ước chừng mười ngày sau, Lâm Hạo mang vẻ mặt tươi cười nói cho ta biết sau vài ngày sẽ tiến hành phẫu thuật. Ta cầu hắn cho ta gặp Lâm Nam lần nữa, nhưng Lâm Hạo không chỉ không đáp ứng mà còn sai người ta đem ta nhốt trong nhà.
“Chờ sau khi ta bình phục ta sẽ về nhà gặp ngươi, ngươi ở nhà hảo hảo ngoan ngoãn đi!” Lâm Hạo nói xong câu đó, ta đã bị người bên cạnh y ‘hộ tống’ trở về.
Lâm Lan nở nụ cười hoan nghênh chào đón.
……
Ta nôn nóng chờ kết quả, cho đến khi Lâm Lan tát ta một cái!
“Mẹ nó, các ngươi khá lắm!” Lâm Lan hung tợn trừng mắt nhìn ta.
“Cái …cái gì?” Ta hỏi lại, không ngờ được Lâm Lan lại có thể động thủ đánh ta.
Lâm Lan đột nhiên nở nụ cười, “Tình nhân của ngươi tính toán giỏi lắm…… Ngoại nhân thu mua dù thế nào cũng không có khả năng có được số định mức cổ phần công ty lớn đến thế. Hắn lại không như vậy, vốn có 20% cổ phần công ty! Cộng thêm nữa thì lại là một mối họa lớn!”
Tuy rằng ta không biết nó vì cái gì đột nhiên nói tới điều này, nhưng mà Lâm Nam…… “A Nam không hề có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-that/1485888/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.