Ta ngơ ngác dừng lại, không ngờ Lâm Nam tính cách tùy tiện cẩu thả lại có nỗi lo lắng như vậy.
“Ta đi rồi ngươi sẽ nhớ ta sao?” Lâm Nam lại hỏi một lần nữa.
Tuân theo bản năng ta gật gật đầu.
“Vậy là tốt rồi. Cho dù ta rời đi ngươi cũng không thể quên ta!” Lâm Nam thanh âm nhỏ yếu ớt như kìm nén lại.
Ta muốn nói điều gì đó, trong đầu lại tìm không ra một câu.
Lâm Nam rời khỏi cơ thể ta, bả vai hơi hơi run run.
Ta thở dài, cảm giác cam chịu số phận, chìa tay ôm lấy thắt lưng hắn, cơ thể run run nháy mắt bất động, ta nói: “Cơ thể ta thực sự đáng ghê tởm, ta không yêu quý gì cơ thể này…… Cũng không muốn ngươi nhìn thấy nó!”
Lâm Nam nghiêng mặt, trên lông mi cong cong còn dính giọt nước, “Ta không cần, bằng không sẽ chẳng cùng ngươi chạy trốn! Chỉ cần là của ngươi, ta đều thích!”
Nhìn thấy sự khuất phục của ta, Lâm Nam chớp chớp mắt hôn lên môi ta.
Quần áo bị xốc lên, ta cắn răng thả lỏng thân thể, nếu đã quyết định, ta sẽ không để Lâm Nam nhìn ra sự mất tự nhiên của ta.
Đầu lưỡi trắng mịn liếm lên cổ, ngực……
“A! Đừng cắn!” Ta kinh hô kêu lên.
“Ta thích, không nên keo kiệt a!” Lâm Nam ngậm đầu nhũ ta mơ hồ không rõ nói.
Thanh âm chấn động truyền đến đầu nhũ mẫn cảm, ta thấp giọng rên rỉ!
Chiếc quần mỏng cũng bị cởi tuột đến đầu gối, ta khép hai chân lại, Lâm Nam cười, buông tha ngực bị mút đến sưng đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-that/1485881/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.