Căn phòng được ánh sáng chiếu đến, Tôn Vũ Hi đã tỉnh dậy từ lâu, cô cứ như thế nhìn nàng đến thất thần. Đợi đến khi Tôn Vũ Hàn tỉnh lại, nàng đã nhìn đến nụ cười rạng rỡ kia, một nụ hôn được in lên trán nàng.
"Mấy giờ rồi". Tôn Vũ Hàn vừa mới nhúc nhích đã cảm thấy eo rất đau, hai chân cũng dường như vô lực.
"8h rồi, mẹ muốn ngủ thêm không". Tôn Vũ Hi nhìn chiếc đồng hồ nhỏ ở bàn nhỏ kế bên, cũng còn sớm mà.
"Được".Cuộc họp bắt đầu là 1h , bây giờ ngủ thêm một lát chắc sẽ không sao.
Tôn Vũ Hi để nàng ngủ, cô rời giường nhặt lên quần áo ném loạn tối qua. Tôn Vũ Hi đi vào phòng tắm ,đêm qua điên cuồng như thế tay cô cũng mỏi nhừ. Tôn Vũ Hi vừa bước vào đã thay đổi hoàn toàn, ánh mắt cô tràn đầy giận dữ. Mẹ luôn là người điềm tĩnh, luôn biết thế nào là chừng mực. Đêm qua mẹ đòi hỏi rất nhiều , thậm chí đến nỗi đã ngất đi vì mệt mỏi. Điều đó chứng tỏ Điền Giang Bình đã cho người bỏ một lượng lớn thuốc vào, muốn mẹ cô kiệt sức mà chết sao.
Điền Giang Bình cái tên này cô sẽ nhớ rõ, sự việc này cô cũng sẽ đòi lại công bằng cho mẹ. Có lẽ cô nên cho hắn nếm thử mùi vị thuốc là gì, sau đó trói hắn cho hắn khó chịu đến chết đi.
Tôn Vũ Hàn ngủ được một lúc thì tỉnh lại, nàng thấy con gái đang đứng cạnh lan can. Tôn Vũ Hi nghe tiếng động nên quay lại, thấy mẹ đã tỉnh nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ta-yeu-nguoi/1065505/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.