Tôn Vũ Hàn vẫn như thường ngày với áo sơ mi cổ cao, gần đây số lần nàng sử dụng áo sơ mi khá nhiều. Nếu nói nguyên nhân tại sao, thì phải hỏi người trước mặt nàng. Lúc đi tắm nàng đã thấy đầy vết hồng nhạt trên cổ, còn có vài dấu nơi ngực nàng.
Tôn Vũ Hàn buồn cười nhìn con gái cắn cắn cọng cải, cho đáng cái tội không nghe lời.
"Sao cải ngon lắm đúng không ". Tôn Vũ Hàn gắp thêm cải bỏ vào bát cơm của cô, miệng cười ngọt ngào.
"Ngon". Tôn Vũ Hi ráng nuốt lấy cải vừa cắn trả lời, cải ơi ta yêu cải lắm.
Tôn Vũ Hàn hài lòng ăn món cải yêu thích, nàng không biết vì sao con gái lại không thích cải thìa nữa. Tôn Vũ Hi nhìn những cọng cải rất ngon mẹ làm, trong đầu lại hiện lên những ký ức không vui vẻ. Nguyên nhân cô ghét món cải này là do người phụ nữ kia, người đã bỏ rơi cô từ bé. Lúc còn sống với bà ta,mỗi ngày đều ăn thứ cải này. Ăn nhiều đến nổi cô không biết chính xác là bao nhiêu, ăn đến nổi cô không ăn nổi nữa.
Hễ cô không ăn lại bị bà ta nhét vào miệng đến phải nôn ra, Tôn Vũ Hi vừa nghĩ đến đã cảm thấy buồn nôn. Nhưng cô không muốn mẹ nhìn ra điều này, cô không muốn mẹ phải đau lòng vì cô. Mẹ đã cho cô rất nhiều từ tình mẫu tử đến tình yêu, cô chỉ muốn cho mẹ hạnh phúc chứ không phải quá khứ khiến mẹ buồn phiền.
Tôn Vũ Hi nuốt cải xuống mỉm cười, mắt lại vô tình thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ta-yeu-nguoi/1065497/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.