Tôn Vũ Hi vừa vào nhà thì Tôn mẹ đã ôm chầm lấy cháu gái, bà sờ soạng lung tung kiểm tra người cô. Khi thấy cánh tay có vết trầy đã lành ,lại đau lòng xoa xoa, rồi ôm cô vào lòng.
"Tiểu Hi còn đau không ". Tôn mẹ xoa đầu cháu gái hôn lên trán cô, đáng lý ra bà đã về từ mấy ngày trước, do phải giải quyết một số vấn đề nên về trễ.
"Con không sao ,con vẫn khỏe lắm ". Tôn Vũ Hi giơ tay múa chân chứng minh mình rất tốt.
"Tiểu Hi ngoan". Tôn mẹ hôn lên trán cháu gái, rồi lại ôm lấy cô.
Tôn Vũ Hi nhíu mày nhìn mẹ, cô chỉ muốn mẹ ôm thôi. Nhưng dường như mẹ không thèm để ý đến cô, không lẽ mẹ giận mình chuyện đi uống rượu. Tôn Vũ Hi bối rối phải làm sao bây giờ, cô không hề nhớ sau khi mình ra khỏi nơi đó đã làm những gì. Tôn Vũ Hàn thấy con gái nhìn thì quay mặt nơi khác, không phải nàng giận mà là ngại ngùng, nụ hôn đó nàng vẫn nhớ.
Tôn ba cùng Tôn mẹ ở lại cũng chỉ được hai tháng lại đi, Tôn ba có đầu tư một số Mỹ. Có lẽ sẽ đến đó khoảng một năm rồi lại về, đến khi ổn định sẽ quyết định phát triển hay không. Tôn mẹ có đem rất nhiều đồ về, chủ yếu là đồ trang sức. Còn Tôn ba lại đem rất nhiều hạt giống hoa về, ông vốn thích trồng cây.
Tôn Vũ Hàn lại len lén nhìn Tôn Vũ Hi, thấy con gái say mê nói chuyện với ba thì im lặng nhìn. Nàng cùng con gái dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ta-yeu-nguoi/1065489/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.