Sân trường vắng lặng , không có bóng người. Những chú bướm cùng nhau đùa giỡn , bay quanh vườn hoa hồng khoe sắc. Bổng âm thanh "cộp cộp" vang lên phá tan không khí im lặng , âm thanh càng ngày càng lớn. Giày cao gót nện một cách mạnh mẽ xuống sàn nhà , việc này chứng tỏ người này đang không có tâm trạng. Nếu đôi giày biết nói , có lẽ nó sẽ mắng chủ nhân nó là vô lương tâm. Tiếng giày ngừng lại , rồi lại tiếp tục vang lên.
"Rầm". Tiếng đập bàn vang dội khiến cả đám sinh viên ngẩng ra , viên phấn từ trên tay giáo viên rơi xuống đất. Nó lăn một vòng, lại nằm dưới gót giày của một nữ nhân.
"Tôn Vũ Hàn em sắp kết hôn à".
Đây là âm thanh phẩn nộ cùng kinh ngạc của chủ nhân chiếc giầy đáng thương , Trình Vân Phi.
"Ân".
Tiếng trả lời vô cùng nhẹ nhàng , nhưng làm vô số con sóng đang dâng lên trong phòng học. Ai náy đều nhìn chằm chằm vào nàng , dường như muốn một lần nữa xác nhận có thật hay không.
"Em suy nghĩ kỹ chưa".
"Ân".
Câu trả lời rất dứt khoát , nàng cũng đã suy nghĩ rất kỹ. Trình Vân Phi muốn nói thêm , nhưng nhìn phòng học nhiều người không tiện. Cô cầm lấy tay nàng kéo đi , lướt qua các bàn học ra ngoài.
"Cô Lương cho em mượn Hàn một tí".
Trình Vân Phi nói xong kéo Tôn Vũ Hàn đi mất. Cô Lương ngẩn ra , quên luôn mình là giáo viên chủ nhiệm , đang giờ học mà học sinh lại thản nhiên như thế.
Tiếng giày lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ta-yeu-nguoi/1065465/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.