" Tôi không nghĩ anh còn giận lâu như thế".
"Tôi không giận, chỉ là không thích nhìn mặt những người mình ghét mà thôi".
" hóa ra anh ghét tôi như vậy à?". Người đàn ông da ngăm bất đắc dĩ.
Diêu Trì vẫn rất khí thế.
" Biết như vậy còn hỏi làm gì?".
" Hai chúng tôi hi vọng ba người sẽ như lúc trước".
Diêu Trì hất mạnh ly rượu:" không thể nào, từ khi chuyện đó xảy ra, ba người không thể nào trở lại như trước, anh hiểu ý tôi mà".
" Diêu Trì, cậu đừng có cố chấp như thế được không?". Người đàn ông đó thở dài. Mà Diêu Trì thì lại vẫn cứ cười:" chuyện đã qua thì không thể vãng hồi, tuy tôi không còn muốn giành Mộc Tiểu về nhưng tôi cũng không muốn gặp những người làm tôi khó chịu".
Người đàn ông nhíu mày, dường như không chấp nhận được:" Anh còn có ý muốn cướp cô ấy, còn vợ anh thì sao?".
" Bạn tốt à, Việc này không phải là việc của anh nên bận tâm". Diêu Trì hất bàn tay đang tính đến gần ra.
" Vì sao lại không, Chúng ta là bạn....".
" Bạn ? Tôi không phải là bạn của anh, nếu là bạn của tôi, vì sao anh lại giành mất Mộc Tiểu, trong khi tôi và cô ấy đã sắp đính hôn".
" Diêu Trì, chuyện tình cảm không thể nào cưỡng cầu được, tôi biết là tôi có lỗi, anh cũng đừng quá cố chấp được không?".
" Tiêu Tổng cứ tự nhiên, tôi không muốn nói chuyện với anh nữa".
Người đàn ông nhìn Diêu Trì quay lưng rời đi thì lại lặng lẽ thở dài.
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-oi-dieu-tong-dung-ngoai-cua/1135397/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.